Thời gian ở Thiên giới và Thần giới tại Nhân giới tuy không giống nhau nhưng đối với người tu luyện mà nói thời gian trăm năm chỉ như một cơn gió thoảng qua, không cần phải nhắc đến, càng không thể so sánh với năm tháng vốn trôi qua như thoi đưa
Cảm nhận được bốn phía tràn ngập Thiên địa nguyên khí thuỷ tính, Tần Vũ khoanh tay đứng trước một khoảng sân, trước mặt là một hồ nước vô cùng mĩ lệ có màu xanh trong vắt. Cỏ dại ven hồ giống như liều mạng trồi lên mặt đất, tựa hồ như muốn thoát khỏi mặt đất để có thể tự do bay lượn trong Thiên địa
" Đại nhân, một trăm năm, tại Thuỷ Dực thành này đã một trăm năm thời gian cũng không có tìm được người đại nhân muốn tìm, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Mục Thiên vô thanh vô tức xuất hiện phía sau Tần Vũ, vẻ mặt tư lự và bất đắc dĩ kết hợp với khuôn mặt già nua khiến hắn trông như rất thành thục
" Tìm không thấy … Còn thế nào nữa? Đương nhiên là phải tiếp tục tìm!" Tần Vũ chậm rãi xoay người bình tĩnh nói:
" Một ngày nào đó nhất định sẽ tìm ra bọn họ! Ta tin là vậy!"
Trên mặt Tần Vũ chẳng biết vì sao lúc đó lại tản ra hào quang trong suốt, giống như làn da của một nữ tử khiến cho nét mặt càng thêm anh tuấn, ánh mắt cương nghị càng bổ sung thêm nét phong trần của y
Lúc này, quanh thân thể vận trường bào màu xanh của Tần Vũ đã chậm rãi xoay chuyển một năng lượng cổ quái, phảng phất như là năng lượng trời đất ban cho hắn. Loại năng lượng này giống như lúc trước khi đấu với Mục Thiên đang trong trạng thái đỉnh cao vậy, luôn tồn tại một cảm giác gây áp lực đáng sợ, tựa hồ như gặp khắc tinh lại giống như là gặp Thiên!
" Đúng vậy, nhưng đại nhân, chúng ta phải tìm kiếm đến khi nào? Cứ như vậy mà tìm rất có thể không đạt được kết quả gì, cuối cùng chính là lãng phí thời gian và công sức của chúng ta mà thôi!" Mục Thiên tuy trong lòng sợ hãi nhưng đối với Tần Vũ hắn luốn nhiệt tình ủng hộ và sùng kính cho nên hắn không như Thiên nhân bình thường khi gặp Tần Vũ luôn bị áp lực, bị lực lượng cổ quái quanh thân thể Tần Vũ làm cho mất tập trung
Tần Vũ nao nao trong lòng cũng giận dữ nhưng lại nhìn vẻ mặt rất thành khẩn của Mục Thiên, ánh mắt chớp động chính là lòng sùng kính phát ra từ trong nội tâm, không khỏi cảm thán nói:
" Cho dù là hao phí công sức cùng thời gian, ta cũng phải tìm cho được bọn họ … Ta đến không gian này cũng chính là muốn tìm bọn họ … Ngươi không biết!"
" Đại nhân đã nói như vậy Mục Thiên nhất định sẽ làm theo, chỉ là … thuộc hạ của Cam Vân tại Thuỷ Dực thành này hôm nay chỉ sợ đã nhẫn nại đến cực hạn rồi, không vì chúng ta mà hết lòng nữa!" Mục Thiên bất mãn lại nói:
" Cũng không biết Cam Vân vì sao vẫn còn dung túng những người này, nếu là ta nhất định không phục sẽ giết, làm sao có thể để như thế được!"
Tần Vũ mỉm cười không nói, mọi chuyện trăm năm nay hắn hoàn toàn biết, Cam Vân đến Thuỷ Dực thành mất gần một trăm năm mới có thể tụ tập lại được nhóm Thiên nhân này, thu phục được những người này có thể nói Cam Vâm dường như đã phải mất rất nhiều tâm huyết, đó cũng là nguyên nhân vì sao tu vi của hắn tiến bộ ngày càng chậm
Mà ba người Tần Vũ đến đã khiến bọn thuộc hạ của Cam Vân dần dần bất mãn, suốt cả ngày phái bọn họ đi tìm người không nói nhưng điều quan trọng là hình dáng đặc điểm của người đó ra sao cũng không biết, như thế làm sao bọn họ có thể tìm kiếm?
Cho nên năm mươi năm sau bọn thuộc hạ của Cam Vân rốt cục cũng không chịu được cái loại mệnh lệnh không hề rõ ràng giống như ruồi bâu này, bọn chúng đề xuất: Hoặc là ba người Tần Vũ rời đi hoặc là bọn họ rời đi!
Cam Vân lúc đó rất tức giận đánh trọng thương ba gã thuộc hạ, sau đó phần lớn bọn họ đều rời khỏi, dần dần vốn lúc trước có ba trăm người lúc này chỉ còn không đến tám mươi. Mà gần đây tám mươi người này cũng rất không ưa bọn Tần Vũ, nhìn thấy Tần Vũ cùng Mục Thiên cũng không còn vẻ cung kính ngày xưa nữa, ánh mắt đều toát ra vẻ oán hận cùng chán ghét
Điều này đối với người trọng tình nghĩa như Cam Vân tất nhiên sẽ rất tức giận, nhưng cũng không thể làm quá đối với những huynh đệ đã hết lòng vì hắn, chỉ có thể mỗi ngày ngoài tận lực tìm kiếm chung quanh thì luôn khuyên bảo mấy người huynh đệ xúc phạm đến Tần Vũ. Mà Tần Vũ cũng chẳng so đo chuyện đó, cả ngày ngoại trừ tu luyện đều là lẳng lặng đứng bên hồ ngắm cảnh, xem nhật nguyệt luân chuyển, xem tinh tú biến ảo. Không để ý tới bọn Cam Vân vẫn hàng ngày vất vả toàn thân đều chuyên thâm lĩnh ngộ Thiên đạo
Trăm năm thời gian, tu vi của Tần Vũ càng ngày càng tiến mạnh, bên trong đan điền một cái hắc động sâu hoắm được hình thành. Tại trung tâm của hắc động chính là nguyên hạch màu đen kia! Từ khi hắc động được hình thành, Tần Vũ cố gắng tu luyện Tinh thần công pháp thấy tu vi ngày càng tiến bộ
Cũng không thể nghĩ được cái hắc điểm kia càng lúc càng lớn, ba mươi năm trước rốt cục cũng đã biến nguyên hạch trở thành màu đen, không giống với Thiên nhân bình thường vốn nguyên hạch có màu vàng
Bốn phía nguyên hạch phảng phất như là một cái hồ, lộ ra dòng lốc xoáy tại trung tâm nguyên hạch. Những năm gần đây cứ mỗi khi Tần Vũ hấp thu Hỗn Độn lực trong thiên địa thì đều bị nguyên hạch màu đen này hút lấy tiến vào bên trong lốc xoáy, mà khi tiến vào dòng xoáy kia phảng phất như cái động không đáy khiến cho Tần Vũ hấp thu được bao nhiêu bị nó hút vào cũng không đủ, khổ không thể nói!
Mấy năm trước, Tần Vũ buồn rầu ngẫu nhiên đứng bên hồ xem tinh đồ biến ảo, các loại tinh quang giao nhau loé lên từng đạo hào quang đẹp mắt biến thành những hình vẽ cực kì phức tạp mới đột nhiên ngộ đạo, từ đó mỗi ngày Tần Vũ đều xem biến động của trời đất
Tinh Thần công pháp không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là siêu cấp công pháp đều là phải theo tâm thần bên trong thoát ra ngoài rồi biến đổi. Mà sau khi trải qua Tần Vũ kiếp trước cải tạo lạicàng thêm thích hợp với bản thể hắn tu luyện, thích hợp cho hắn nhanh chóng gia tăng lực lượng. Trải qua hơn mười năm lĩnh ngộ Thiên địa Tần Vũ đã cảm giác được mình sắp đột phá, Tinh vân bên trong đan điền lúc này đã hoàn toàn biến thành một đoàn sương mù mông lung vờn quanh hắc động tại trung tâm đan điền, xem ra rất kì lạ, cũng có chút huyền ảo khó giải thích
" Chuyện của Cam Vân hắn sẽ tự xử lí, Mục Thiên ngươi cũng không nên nhúng tay vào, gần một năm nay tu vi của ngươi tiến bộ rất nhanh, không uổng công ta đã truyền cho ngươi Kinh Thiên bảy mươi hai côn pháp, xem như ta đoán sắp tới ngươi sẽ gặp một đại nạn, nếu có thể thoát khỏi nhất định tiền đồ vô lượng!" Tần Vũ ngắt một cái lá, chỉ thấy trên đó còn đọng lại một giọt sương trong vắt, nhìn vẻ mặt kinh hãi của Mục Thiên nói:
" Không cần hỏi ta như thế nào mà biết được, trong mông lung chỉ có thể ngộ, ngươi cũng giống giọt nước này, nấp dưới lá cây tuy không trực tiếp được ánh sáng chiếu vào nhưng vẫn nhận được, sẽ có lúc ngươi rời khỏi chiếc lá đó đón ánh mặt trời, đó chính là con đường lớn của ngươi!"
Mục Thiên trợn tròn mắt há to miệng, hắn đột nhiên nhận thấy Tần Vũ đại nhân trước mắt dường như có thay đổi rất lớn, loại biến hoá này khiến cho thân thể Tần Vũ đại nhân như được che bởi một tầng sương phủ, tóm lại là không phải ai cũng có thể thấy được
" Xin đại nhân chỉ điểm!" Đối với lời nói của Tần Vũ, Mục Thiên có chút không cho là đúng, đánh chết hắn cũng không tin Tần Vũ có thể nhìn ra vận mệnh của hắn
Phải biết rằng có thể nhìn ra vận mệnh của người khác tại Thiên giới này chỉ có một người đó là Đế Thích Thiên. Mà Đế Thích Thiên bản thân là Đế quân nhất định sẽ không rỗi hơi mà xem vận mệnh cho người khác. Thiên đạo vô lường, chỉ một chút thay đổi sẽ khiến cho vận mệnh của một người biến đổi, bất luận là ai nắm giữ Thiên đạo cũng sẽ không dễ dàng mà hoán đổi vận mệnh của người khác.
Tần Vũ tất nhiên nhìn ra trong lòng Mục Thiên không tin, cũng không để ý đến chỉ cười nói:
" Tính tình của ngươi quá ương ngạnh, tuy nhiên như vậy cũng là tiền đề giúp ngươi tu luyện, sẽ rất nhanh tiến bộ, nhưng đồng thời cũng khiến cho lực lượng trong cơ thể quá ư cường mãnh, cuối cũng cũng vẫn không thể ngộ ra lực lượng chân thật của bản thân. Ta khuyên ngươi tạm thời ngừng tu luyện, ra ngoài trải nghiệm một phen, cảm nhận được cuộc sống bình thường của Thiên nhân, như vậy sẽ giúp ngươi lĩnh ngộ một chút!"
Mục Thiên gật gật đầu nói:
"Thuộc hạ hiểu, cám ơn đại nhân đã chỉ điểm!"
" Không cần đa tạ, ngươi là người của ta, ta tất nhiên sẽ không muốn ngươi có gì ngoài ý muốn. Kì thật dù không nhắc ngở ngươi cũng không sao cả, chỉ cần có ta ở bên cạnh cho dù là Đế quân của Thiên nhân các ngươi cũng không thể dễ dàng mà lấy đi sinh mệnh của ngươi. Nhưng ta chỉ có thể ngăn cản sự việc cố ý, huống hồ ta bây giờ cũng hiểu được quá ít, không thể tra ra vận mệnh của Thiên nhân trên hai đôi cánh. Có thể ngẫu nhiên tra ra được vận mệnh của ngươi cũng đã là cực hạn rồi, vì thế ta nhắc nhở ngươi sắp tới không nên rời khỏi bên cạnh ta!"
Mục Thiên lại cảm kích gật gật đầu định nói gì đó trên mặt có chút nổi giận nói:
" Đại nhân, nhi tử của thành chủ kia hôm nay lại tới quấy nhiễu tiểu thư, nếu ta không đánh chết hắn thì ngày nào cũng sẽ đến đây làm loạn!"
Nhắc tới nhi tử của Thuỷ Dực thành chủ tất nhiên là cái tên thanh niên tên Lục Phong kia, lúc trước tại cửa thành đã bị Tần Vũ đánh cho hoa rơi nước chảy. Sau đó Lục Phong chẳng biết vì sao không hoành hành bá đạo trong thành như trước đây nữa mà la mỗi ngày đều tới chỗ bọn Tần Vũ cười hì hì với Tình Nhi đồng thời cũng không quên tìm cách kết thân với Tần Vũ!
Cái gọi là tay không đánh mặt người vẫn cười này khiến Tần Vũ chẳng biết làm thế nào. Bây giờ tại Thuỷ Dực thành này tuy không sợ Thuỷ Dực nhưng là vì tìm người nên vuốt mặt nể mũi. Huống chi Lục Phong kia thái độ bây giờ cũng rất cung kính, mỗi lần đến phủ đều mang rất nhiều lễ vật, trong đó có Thiên Thuỷ nguyên thạch một thứ vô cùng trân quí tại Thuỷ Dực thành
Thiên Thuỷ nguyên thạch khác so với Thiên nguyên thạch ở chỗ bên trong chứa linh khí thuộc tính thuỷ rất mạnh, loại linh khí này so với linh khí ngày thường Thiên nhân vẫn tu luyện rất khác biệt nhưng trong đó lại ẩn chứa sinh cơ. Còn có thể sử dụng Thiên Thuỷ nguyên thạch để tu luyện chẳng những đối với kinh mạch không hề tổn thương còn có thể làm dịu nguyên hạch đồng thời khiến cho nguyên hạch tăng trưởng
Nguyên nhân chính là như thế mới khiến cho Thiên Thuỷ nguyên thạch trở thành tài liệu tu luyện tối ưu của chúng Thiên nhân. Mà Thiên Thuỷ nguyên thạch trữ lượng không nhiều lắm, hàng năm nhiều nhất chỉ có thể khai thác trên dưới mười khối, cực kì quí hiếm khiến cho địa vị của thành chủ Thuỷ Dực thành trong bát đại Thiên vương rất đặc biệt
Tình Nhi từ khi dùng Thiên Thuỷ nguyên thạch tu luyện cho đến nay tu vi tiến triển cực nhanh, không đến thời gian một trăm năm ngắn ngủi dường như đã đột phá cảnh giới bốn đôi cánh. Nếu không phải cơ duyên chưa đến sợ rằng lúc này bên cạnh Tần Vũ đã có rất nhiều cao thủ bốn cánh rồi
" Không vội, không vội!" Tần Vũ nhíu mày nói:
" Ta cũng cảnh cáo ngươi, không nên vọng động, ngươi cứ như trước sắp tới không được ra ngoài, ở trong phòng chuyên tâm tu luyện!"
Mục Thiên sợ hãi vội vàng quì gối, miệng liên tục nói:
" Thuộc hạ sai rồi, Mục Thiên biết sai rồi!"
Tần Vũ khẽ thở dài, con ngươi thâm trầm hiện lên nét tư lự, lầu bầu nói:
"Bảo vật sắp xuất thế, chẳng biết ai sẽ có phúc hưởng đây?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...