Hậu Tinh Thần Biến

Thấy Tần Vũ buồn bã, Hồng Mông tiến đến vỗ vỗ vai hắn, khẽ thở dài:

"Không có nghĩ đến, Chu Viêm kia chẳng những có thể tiến vào vô danh không gian này mà tu vi so với trước còn cao hơn rất nhiều!"

Tần Vũ gật gật đầu mặt không chút thay đổi nói:

"Hắn đã tu luyện Hỗn Độn khí, tu luyện thành bất tử thân! Nếu không phải ta dùng trận pháp giết chết hắn sợ rằng Chưởng khống giả cũng vô lực, không thể làm gì hơn!... chủ yếu là Chu Viêm tâm tư ác độc, dùng nguyên thần của Chu An để luyện chế trường kiếm kì quái, nhất thời không giết nay mới bị hắn đánh lén!"

"Ai..." Hồng Mông thấy Tần Vũ có bộ dáng như vậy, trong lòng cũng có chút buồn bã, Tư nhi từ nhỏ đã khiến mọi người yêu mến, trong lòng bọn họ cũng coi như là nhi tử của mình, hôm nay lại bị đánh lén uất ức như vậy cũng khiến bọn Hồng Mông buồn thảm!

Khương Lập úp mặt vào ngực Tần Vũ khóc, sau hồi lâu thấy moi người đều chú ý tới mình, trên mặt cũng nhất thời hiện lên thần sắc không tốt, nhưng nhi tử của nàng, cốt nhục của nàng đã chết, trong lòng chẳng cần nghĩ đến điều gì khác nữa.

Con mắt nhìn qua mọi người, cũng có những người quen có những người không quen, đột nhiên ánh mắt dừng lại ở Tả Thu Mi.

"Dì Thu Mi...?" Trong mắt Khương Lập hiện lên vẻ mê hoặc, chỉ ngón tay về phía Tả Thu Mi, chần chừ một lúc rồi kêu lên một tiếng!

Không đợi Tả Thu Mi lên tiếng, chính nàng sửng sốt nhìn Hồng Mông lại nhìn Tần Vũ, há miệng nói:

"Vũ ca, dì Mi như thế nào lại ở chỗ này? Dì ấy phải ở Hồng Mông không gian chứ!"

Tần Vũ cười khổ, Hồng Quân cũng đồng dạng, việc này giải thích sao đây? Trong không gian của Tần Vũ, Khương Lập lợi dụng bản thân là tân Sinh Mệnh Thần Vương, dùng trí nhớ của Tả Thu Mi cứu sống lại nàng, cho tới bây giờ vẫn cũng Khương Lan chính thức hưởng cuộc sống hạnh phúc!

Nhưng mà cho dù ai cũng không thể nghĩ đến sau khi Tả Thu Mi chết linh hồn đã tiến đến không gian này, hơn nữa... còn cười khổ nhìn thoáng qua Tuyết Hành Thần Vương bên cạnh Tả Thu Mi!

"Lập nhi, Tả Thu Mi đã chết! Dì Mi của ngươi là tại Hồng Mông không gian!" Tả Thu Mi trên mặt kích động đồng thời nét mặt cũng trở nên mất mát, nhìn Khương Lập đang khó hiểu, Tả Thu Mi cầm tay Tuyết Hành nhàn nhạt nói: "Ta sẽ cùng Tuyết Hành luân hồi, sau này chỉ có một Tả Thu Mi!"


....

Tần Vũ cùng Hồng Quân nhìn nhau, đã thấy Tuyết Hành cùng Tả Thu Mi hai người nhìn nhau mà cười, trong lòng không thể không nổi lên tư vị!

"Chuyển thế cũng tốt!" Hồng Quân khẽ cười nói: "Chuyển thế lên Thiên giới, nói không chừng còn có thể có hạnh phúc!"

Thấy bộ dạng mọi người như thế, Khương Lập cũng đoán được phần nào, trên mặt xấu hổ nở nụ cười nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ thân tình. Bạn đang đọc tại chấm cơm.

Tả Thu Mi không có ý gì, chỉ là trìu mến nhìn Khương Lập, khẽ cười nói:

"Lập nhi đã lớn rồi, nhi tử cũng đã trưởng thành!"

Khương Lập không lên tiếng, chỉ miễn cưỡng cười cười! Đối với vị Tả Thu Mi này, trong tâm tư nàng rất phức tạp, cho tới nay Tả Thu Mi đối với nàng rất gần gũi, mà tại không gian của Tần Vũ sau khi sống lại, lúc nhàm chán thường xuyên cùng nàng nói chuyện phiếm, tình cảm tự nhiên thắm thiết! Nhưng mà lúc này chính thức nhìn thấy Tả Thu Mi, trong lòng liền có trăm ngàn suy nghĩ đối lập, hai người Tả Thu Mi không biết có thể như thế nào mà đối mặt!

Tần Vũ nhẹ nhàng vỗ vai Khương Lập, miễn cưỡng nở nụ cười, nói:

"Nếu dì Mi muốn chuyển thế, chúng ta cũng không nên nghĩ quá phức tạp!"

Khương Lập cười cười, sắc mặt khôi phục lại tự nhiên! Ý tứ trong lời nói của Tần Vũ nàng đương nhiên hiểu được, Tả Thu Mi vì sao chuyển thế nàng cũng hiểu được! Phải biết rằng khi hai người Tả Thu Mi cùng xuất hiện, Khương Lan thúc sao có thể đối mặt?

Trong không gian này Tả Thu Mi đã sống cùng Tuyết Hành Thần Vương như vợ chồng, một khi trở lại Hồng Mông không gian, chẳng phải là sẽ rối loạn hết cả hay sao! Nghĩ đến Tả Thu Mi quyết định chuyển thế cũng vì không muốn để mọi người khó xử, Khương Lập cảm kích nhìn!

Lúc này Huống Thiên Minh cùng Cổ Bàn đã lôi Hồng Quân sang một bên, hai người sắc mặt gian xảo, ánh mắt hau háu nhìn Hồng Quân khiến hắn nổi da gà!

"Nói đi! Tu La kim nguyên bảng biến thành Phong Thần Bảng rồi đúng không?" Cổ Bàn sau khi nghe được Huống Thiên Minh cùng Hồng Quân nói chuyện cũng đã rõ, Phong Thần Bảng cũng chính là Tu La kim nguyên bảng trước đây, trong lòng vẫn là tò mò không thôi!


Phải biết rằng Tu La kim bảng chính là do Thiên Mông sử dụng toàn thân huyết nhục cùng tu vi ngưng tụ mà thành, mà Phong Thần Bảng cũng là Hồng Quân sử dụng huyết nhục luyện chế mới biến thành pháp bảo!

Bị hai người đang như muốn ăn tươi nuốt sống mình tra hỏi, Hồng Quân mắt trắng dã, không có tức giận nói:

"Phong Thần Bảng như thế nào có thể là Tu La kim nguyên bảng? Lúc trước trong khi ta luyện chế Phong Thần Bảng đó là do vô ý dùng tới cái thẻ kim loại kia, hơn nữa là dùng huyết nhục bản thân để luyện thành! Không biết là trước đây cái thẻ bài đó là Tu La kim nguyên bảng!"

Cổ Bàn cùng Huống Thiên Minh bên mắt nhìn nhau, ánh mắt lộ vẻ ghen ghét, quát:

"Tiểu tử ngươi vận khí thật tốt, tuỳ tiện có thể nhặt được bảo bối! Còn nữa, ngươi như thế nào có được truyền thừa của cha Huống Thiên Minh?"

"Có lẽ đây là tác dụng của Tu La kim nguyên bảng a!" Hồng Quân nhìn thoáng qua cái mặt đầy ghen ghét của Huống Thiên Minh, đoạt được truyền thừa của cha hắn, tất nhiên trong lòng hắn không thể chấp nhận được.

Hồng Quân cẩn thận nói:

"Ta cũng không biết vì sao lại như vậy!"

Hai người kia không nói gì, Hồng Quân vận khí thật sự quá tốt, về chuyện Tu La kim nguyên bảng không nói, lai tiếp nhận truyền thừa trí nhớ Thiên đạo, trong tương lai thành tựu nhất định không thấp!

Huống Thiên Minh đang muốn mắng Hồng Quân hai câu cho bõ ghét, lại nghe Tần Vũ bên kia thốt lớn, kinh ngạc xoay người lại, vừa lúc nhìn thấy thân mẫu Khương Lập của Hồng Quân nói:

"Dì Mi, người cũng chính là Sinh Mệnh Thần Vương! Nói như thế Tư nhi không cần chân linh luân hồi cũng có thể sứu sống lại rồi!"

Nghĩ đến khả năng của Tả Thu Mi trong Hồng Mông không gian, trên mặt Khương Lập lộ ra thần sắc chờ đợi.


"Không được!" Tả Thu Mi buồn bã nói nhất thời khiến khuôn mặt Khương Lập trắng bệch: "Nơi này là với Hồng Mông không gian không giống nhau, mọi người một khi đã chết chính là thật sự chết, cũng chính là cho dù có chân linh cũng không có khả năng sống lại! Trừ phi tiến vào Lục đạo Luân hồi, một lần nữa chuyển thế mới có thể sống lại!"

"Đúng vậy! Tại không gian này tất cả mọi người đều đã chết qua một lần, nguyên thần cùng hồn phách bất đồng, không có cách nào tiếp nhận Hồng Mông linh khí! Nếu cưỡng ép sống lại, sợ rằng ngay cả chân linh cũng tiệt diệt!" Hồng Quân tiến lên nói, ra vẻ buồn bã: "Mẫu thân, bây giờ chỉ có thể đưa chân linh đại ca tiến nhập Lục đạo Luân hồi mới có thể khiến huynh ấy sống lại! Có lẽ đây cũng là một cơ duyên tốt của đại ca!"

Khương Lập nhẹ nhàng vỗ về Hồng Quân, nhi tử này trước kia tư chất bình thường vẫn khiến nàng lo lắng, hôm nay thấy hắn đã khôn lớn, trưởng thành, nàng rất vui nhưng người con trưởng đã chết!

Hồng Mông cùng Lâm Mông cũng trầm mặc, thân là Chưởng khống giả, tại không gian chính mình thì không gì có thể làm khó, vậy mà hôm nay tới Tử giới lại chẳng làm nên chuyện gì, ngay cả người mà bọn hắn sủng ái nhất cũng không thể cứu sống, cảnh này đối với bọn họ rất đả kích!

Khương Lập ôm Hồng Quân, nước mắt lại không ngừng chảy ra nhìn dòng suối lớn phía trước đau khổ nói "Nếu chuyển thế sống lại có còn trí nhớ hay không?"

Tần Vũ gật gật đầu, mặt âu sầu, nhất định chính mình phải chuyển thế mới có thể giải quyết mọi việc hay sao?

Huống Thiên Minh gật gật đầu, nhìn thoáng qua Hồng Quân đang ra vẻ bi thương, trong lòng có chút không thể hiểu, ca ca hắn đã chết như thế nào lại không thương tâm!

"Chỉ có sử dụng Tu La kim bảng mới có thể bảo tồn hồn phách đầy đủ khi tiến vào luân hồi môn, trí nhớ không mất!" Thiên Minh nói.

Tần Vũ nhàn nhạt nhìn Huống Thiên Minh, thấp giọng hỏi:

"Nói như vậy phải có Sương nhi tiến nhập luân hồi mới có thể cam đoan Tư nhi không bị mất trí nhớ?"

Hồng Quân nghe Cha nói thế trong lòng cả kinh, không đợi Huống Thiên Minh trả lời liền nhanh nói:

"Tu La kim nguyên bảng chỉ có thể là dùng huyết nhục tạo nên, con mặc dù đã được Thiên Mông truyền thừa nhưng Tu La kim nguyên bảng không cách nào có thể bảo trụ nguyên thân của con!"

Sương nhi phản ứng như vậy có chút không đúng! Tần Vũ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hồng Quân, khiến hắn một trận kinh ngạc!

Huống Thiên Minh không biết Hồng Quân có ý gì, bất quá điều hắn nói là dúng, trong lòng cũng không muốn thấy vậy, liền gật đầu nói:

"Tần tiên bối, tiểu Quân nói chính xác, Tu La kim bảng là cha ta dùng tu vi toàn thân ngưng luyện thành, mặc dù có thể hoàn toàn điều khiển nhưng cũng không có cách nào có thể chắc chắn đồng thời bảo toàn được nguyên thần cả hai người trong Lục đạo Luân hồi!"


Tất cả mọi người im lặng, nếu là như thế này, vậy chỉ có thể là từ Hồng Mông, Lâm Mông, Tần Vũ, Cổ Bàn cùng Tần Thạch Thiên năm vị Chưởng khống giả trong đó một người bỏ đi toàn bộ tu vi, đưa toàn thân ngưng luyện thành Tu La kim nguyên bảng tiến nhập luân hồi môn mới có thể bảo toàn trí nhớ!

Phải biết rằng Tu La kim nguyên bảng không phải ai cũng có thể ngưng luyện ra, lúc trước Thiên Mông vốn là Chưởng khống giả nắm giữ một bộ phận Thiên đạo mới có thể luyện chế, cho dù là bọn Tần Vũ cũng là Chưởng khống giả nhưng muốn luyện chế cũng là cực kì gian nan!

"Tam ca, hay là thế này đi!" Trầm mặc một chút rồi Cổ Bàn nhẹ giọng nói: "Trong năm huynh đệ chúng ta chỉ có đệ là không có sở hữu không gian, tự nhiên là không có việc gì làm!"

Tần Thạch Thiên cũng đi lên trước, ánh mắt kiên nghị nói:

"Tứ ca không nên vậy, nếu đi thì đệ sẽ đi, lần này luân hồi chính là vì Tần gia mà làm việc, thân là con cháu Tần gia Thạch Thiên tất nhiên không thể từ chối, hãy để cho đệ đi!"

Tần Vũ nét mặt không chút thay đổi, nhìn thoáng qua Khương Lập cùng Hồng Quân, lại chuyển hướng Huống Thiên Minh nhàn nhạt hỏi:

"Thiên Minh, việc này ngoại trừ Chưởng khống giả ra những người khác đều không thể sao?"

Huống Thiên Minh gật gật đầu, nét mặt kiên nghị nói:

"Ngoại trừ Chưởng khống giả, không ai có thế có huyết nhục phù hợp tu luyện Tu La kim nguyên bảng! Huống chi trí nhớ của những người này làm sao đây? Chỉ có Chưởng khống giả mới có thể phục chế trí nhớ của mình, mới có thể luân hồi!"

Tần Vũ không nói gì, nhẹ nhàng nhìn Hồng Quân nói:

"Sương nhi, con có gì gạt ta không?"

Hồng Quân cười cười nói:

"Thiên cơ bất khả lộ, Đại ca và cha nếu chuyển thế tương lai nhất định thành tựu vô hạn, hắc hắc, hay là Cha tự mình đi trải nghiệm đi a! Chỉ là khổ cho mẫu thân rồi!"

Tần Vũ trầm tư một lát thoáng nhìn qua Hồng Mông, dứt khoát nói:

"Nếu là Thiên đạo, ta đây sẽ tiến vào luân hồi, muốn xem lão Thiên có khả năng thế nào!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui