Hậu Tinh Thần Biến

" Hồng quân thành, tên nghe hay lắm, huynh đệ ta cũng đã từng được biết. Cũng tại ngươi cả, ta nói đến toà thành đó mà ngươi lại không đồng ý" Huống Thiên Minh vừa nói về Hồng Quân thành thì Ngộ Không đã nhăn hết cả mặt.

" Ngươi nghe ta nói xong rồi hẵng phát biểu ý kiến được không?" huống Thiên Minh trừng mắt nhìn Ngộ Không,. Từ lúc phi thăng, sau khi gặp được Ngộ Không, Huống Thiên Minh đã có lúc hối hận vì nhận lời với Hồng Quân là trông coi tên gia hoả này. Hắn giờ này như là một gã trông trẻ, mà "đứa trẻ" này là một gã chuyên gây chuyện, mà cách đây không lâu, Ngộ Không cũng đã từng làm cho Huống Thiên Minh đến đau đầu. Những năm gần đây hai người đã thay đổi địa điểm cư trú đến mấy trăm cái thôn trang, Mà không biết tình trạng này khi nào mới có thể kết thúc.

" Lão Huống, đừng nóng. cứ nói đi" Tôn Ngộ Không bộ mặt ngây thơ cười cười, hắn mặc dù là luôn luôn muốn động chân, động tay, đấu đá nhưng trong lòng cũng hiểu được những năm gần đây nếu không có Huống Thiên Minh thì hắn đã sớm bị giết. Có một lần Ngộ Không điên cuồng đánh vào thành trì, mặc dù thượng phẩm thiên thần khí Kim cô bổng đã giết chết không ít người, nhưng cuối cùng khí lực cạn kiệt. Cũng may khi đó Huống Thiên Minh xuất hiện mang hắn trốn đi.

" Ba trăm ức dặm chính là một khoảng cách rất xa, ngươi tính ta phải mất bao lâu mới tới được nơi đó? Tin tức truyền tới chúng ta thì cũng đã mất mấy năm trước rồi, bây giờ cuối cùng là tình huống gì, chúng ta sẽ vừa đi vừa nghe"

" Bây giờ chúng ta toàn lực xuất phát, vừa đi vừa nghe ngóng tình hình, ta đoán khoảng chừng năm sáu trăm năm là có thể đến được Hồng Quân thành, hi vọng trong sáu trăm năm đó không có biến hoá gì quá lớn"

" Ầy, còn nói cái gì nữa, chúng ta xuất phát thôi" Huống Thiên Minh vừa nói xong thì Ngộ Không đã nhảy xuống đất lao nhanh ra ngoài, Huống Thiên Minh chỉ còn biết cười khổ, tính tình nóng nảy của Tông Ngộ Không đã không ít lần hắn thấy và cũng ăn không biết bao nhiêu khổ với cái tính của gã này. Cũng may những năm gần đây hai người thường xuyên ở nhà, muốn có gì thì lục trong giới chỉ ra, vật tư không muốn mua vì không cần thiết, Huống Thiên Minh cũng vội vã lao theo Ngộ Không.

Huyền Tinh Thiết Quáng----------


Hồng Quân cứ như vậy, một tháng sau mới tỉnh lại. Đến lúc này Hồng Quân khiến cho Nghịch Ương có một cảm giác xa lạ,, đặc biệt trên người Hồng Quân phát ra một loại hơi thở lạnh như băng, khiến cho lão không tự chủ được lùi về phía sau mấy bước.

Hồng Quân trong mắt quang mang đã biến mất không thấy, nhưng tinh thần đã có vẻ đỡ hơn trước kia. Thân thể lắc lư, hắn cứ như vậy trong bốn năm lẻ một tháng, cuối cùng khôi phục trạng thái thanh tỉnh, mắt mở rộng nhìn mảnh núi non dày đặc những Huyền Hổ Thú đang quỳ.

" …Thưa…chủ nhân chí cao vô thượng, rốt cuộc ngài đã tỉnh dậy, toàn bộ người hầu của ngài là Huyền Hổ thú nhất tộc xin được nghe mệnh lệnh của ngài" Ma Đa quỳ trước mặt Hồng Quân ngẩng đầu nhìn Hồng Quân với ánh mắt đầy sùng kính nói.

" Sư huynh của ta đã bị mười sáu Huyền Hổ thú đồng thời tự bạo, thân thể tan nát thành những mảnh nhỏ, ngươi có biết không?" Vẻ mặt Hồng Quân không có chút biến hoá, thanh âm nghe cũng không có một chút cảm tình khiến Huyền Hổ thú đang quỳ trước mắt hắn nhất loạt cả kinh.

" Chủ nhân, chuyện ấy…chuyện ấy…khi ấy chúng ta còn chưa biết ngài là chủ nhân, nếu biết như vậy thì Huyền Hổ thú nhất tộc không có một ai dám đối với sư huynh của ngài bất kính."

Ma Đa đang cúi đầu, nhẹ nhàng ngẩng mặt lên nói " Chủ nhân, sư huynh của ngài bị chết tất cả là lo lỗi của thuộc hạ, thuộc hạ không nên mang Huyền Hổ thú nhất tộc đến nơi này giao chiến với Thần nhân, tất cả trách nhiệm này Ma Đa xin nhận hết, xin ngài hãy tha cho năm mươi vạn Huyền hổ thú tộc nhân"

Ma Đa vừa nói vừa dùng sức dập đầu, chờ đợi Hồng Quân tha thứ, hắn cũng chuẩn bị tư tưởng vì cái chết của Hàn Thư mà gánh hết trách nhiệm.


Hồng Quân nhìn thẳng Ma Đa, hắn có thể cảm giác được Huyền Hổ thú trước mặt đang cực kỳ sợ hãi, đó dường như là một bản năng khi gặp mình là sợ hãi vậy.

Thật lâu sau Hồng Quân nhẹ nhàng thở dài, " Aizzz…sư huynh ta chết đi, không thể tính hết lên đầu của ngươi được, hết thảy phải trách ta, trách ta quá tự tin, lại là quá khinh thường…ngươi đứng lên đi, tất cả tộc nhân cũng đứng lên đi"

Hồng Quân nói xong khiến cho Huyền Hổ thú nhất tộc thở dài một hơi, mặc dù trong truyền thừa trí nhớ, đối với mệnh lệnh của chủ nhân không thể không đáp ứng, nhưng thực sự vừa rồi chủ nhân của hắn lại là người giết rất nhiều tộc nhân của hắn, như vậy coi như chuyện cũng coi như đã không còn nhiều vướng mắc.

Bên trong lãnh địa của Huyền hổ thú nhất tộc, Hồng Quân và Nghịch Ương chính là người thứ nhất tiến vào, sau khi tiến vào lãnh thổ của Huyền hổ thú nhất tộc, đâu đâu cũng là Huyền tin thiết quáng, vật liệu chế tạo thần khí, có thể nói ở chỗ này có thể luyện chế trên trăm kiện thần khí.

"Chủ nhân, xin mời ngài" Ma Đa mời Hồng Quân vào trướng doanh (trại của binh lính, nhưng ở đây là trại của tộc trưởng) Huyền Hổ thú mặc dù là thần thú nhưng cũng học được thế giới bên ngoài không ít điều, ở trong trướng doanh này cũng sạch sẽ sáng ngời và tuy nhiên phải lớn hơn trướng doanh của con người rất nhiều, cũng nhiều hơn con người. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn

" các ngươi cũng ngồi xuống hết đi" Hồng Quân không ngồi vào ghế mà Ma Đa chuẩn bị cho hắn, hắn lấy từ trong giới chỉ ra một cái ghế vì hắn cũng không thể nào ngồi ở cái ghế to đùng của Ma Đa được.

" Ngươi gọi là Ma Đa, chính là tộc trưởng của Huyền Hổ thú nhất tộc đúng không?" Đợi sau khi Ma Đa và các Huyền hổ thú trưởng lão đã an toạ đột nhiên Hồng Quân hỏi.


" Khải bẩm chủ nhân, Ma Đa chính là tộc trưởng của Huyền hổ thú"Ma Đa lập tức khom người nói,. Trong truyền thừa trí nhớ của lão, là huyền hổ thú không được phép kháng cự. Trước mắt huyền hổ thú, Hồng Quân đã khiến màu xám vật chất quay cuồng, cũng chính là khởi động trong truyền thừa trí nhớ trong đầu Huyền hổ thú, khiến bọn họ phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của Hồng Quân, kể cả Hồng Quân bảo họ đi chết họ cũng không được làm trái mệnh lệnh.

" Ngươi nói đi, sao các ngươi lại gọi ta là chủ nhân?"Hồng Quân lại nhìn Ma Đa một hồi, rốt cuộc cũng hỏi nghi hoặc này, hắn cũng chỉ cảm nhận được Huyền Hổ thú rất sợ hãi hắn, cũng có cảm giác Huyền Hổ thú không dám kháng mệnh lệnh của mình …nhưng chỉ có như vậy mà thôi.

" Chủ nhân, chính là truyền thừa trí nhớ của chúng thuộc hạ xác định, về phần tại sao thuộc hạ cũng không biết, tại không gian này, tứ đại thủ hộ thú tộc, đều có chung một truyền thừa trí nhớ, chính là khi chủ nhân xuất hiện tất cả thuộc hạ đều phải đi theo chủ nhân"

" Truyền thừa trí nhớ? Tứ đại thú tộc? ngươi nói ngoại trừ các người là Huyền hổ thú, còn có những chủng tộc khác tồn tại?:" Hồng Quân cũng sửng sốt, hắn không nghĩ tới Huyền hổ thú có truyền thừa trí nhớ,, mặc dù Huyền hổ thú cường đại nhưng hơi thở thì không giống như thần thú, Hồng Quân cũng không nghĩ bọn họ là thượng phẩm thần thú, vì chỉ có thượng phẩm thần thú mới có truyền thừa trí nhớ.

"Hồi bẩm chủ nhân, chúng ta là những Huyền hổ thú chỉ cần sau khi trưởng thành thì có thể mở ra truyền thừa trí nhớ, ngoại trừ huyền hổ thú tộc ra còn có hôi giáp huyền vũ thú tộc, hôi minh huyền phượng thú tộc, hôi nịch huyền hổ thú tộc, mà chúng ta hchính là hôi không huyền hổ thú tộc!"

" Các ngươi tứ đại thú tộc đều có truyền thừa trí nhớ?"" Hồng Quân đột nhiên hỏi một câu.

" Chủ nhân, tứ đại thú tộc đều có truyền thừa trí nhớ và cũng chỉ duy nhất tại không gian này chỉ có chúng ta là có truyền thừa trí nhớ"

Hồng Quân lại hỏi về sự việc của tứ đại thủ hộ thú tộc, rốt cuộc đối với vô danh không gian này có thể hiểu biết nhiều hơn một chút, trong đó tầng bảy là hắn hiểu rõ nhất.


" Được, ta hiểu rồi…trước hết các ngươi ra ngoài trước đi, ta muốn yên lặng một chút" Sau khi suy nghĩ xong, Hồng Quân cho bọn Ma Đa mấy người đều ra ngoài khỏi trướng doanh, chỉ còn mỗi Nghịch Ương ở lại.

" Nghịch Ương đại ca, đệ đã hại chết Liễu sư huynh rồi"Sau khi tất cả Huyền hổ thú rời đi, sắc mặt Hồng Quân đột nhiên thay đổi, sắc mặt hắn giờ này có bi thương, đau khổ và hối hận.

" Hồng Quân lão đệ, Hàn Thư huynh đệ chết đi ta cũng có trách nhiệm, đệ cũng không nhận hết trách nhiệm về mình như thế, aizzz…" Nghịch Ương cũng thở dài, trong những năm gần đây lão cùng Hàn Thư, Hồng Quân ba người có rất nhiều kỷ niệm, đột nhiên giờ này chết đi một người khiến lão cũng khó mà chấp nhận được sự thật này.

" Không, Liễu sư huynh là do đệ hại chết, nếu không phải chủ trương của đệ là dẫn người của thần giới thứ nhất vào chỗ này thì sư huynh sẽ không chết, nếu đệ không để cho sư huynh ra ngoài giết Huyền Hổ thú thì sư huynh cũng không bị chúng tự bạo mà chết" Hồng Quân lắc đầu, hắn vẫn bảo thủ quy hết trách nhiệm về cái chết của Hàn Thư về cho mình khiến cho Nghịch Ương lo lắng mãi không thôi.

" Nghịch Ương lão ca, nguyện vọng lớn nhất của Liễu sư huynh chính là cùng với Lâm tiên tử sống một cuộc sống bình phàm mấy trăm năm, đáng tiếc một nguyện vọng nhỏ nhoi đơn giản như vậy mà huynh ấy cũng chưa thực hiện được"

Trước mắt Hồng Quân đột nhiên như xuất hiện nụ cười của Liễu Hàn Thư, HỒng Quân hoàn toàn nhớ rõ Hàn Thư đã rất nhiều lần nói về nguyện vọng của mình cho hắn nghe, nhanh chóng mang Lâm Lâm đến một địa phương nào đó an tĩnh sống một cuộc sống bình dị mấy trăm năm, Hồng Quân hoàn toàn hiểu được lý do của Hàn Thư, hắn cũng chỉ muốn lão bà mình có thêm thời gian được hạnh phúc, nhưng lúc này sư đệ lại ở một bên, hôm nay một nguyện vọng nhỏ nhoi, vui vẻ đó rốt cuộc không còn thực hiện được nữa rồi.

" Hồng Quân, đệ cũng nên mở rộng lòng mình ra một chút, những người ở đây kỳ thật đã chết qua một lần, kỳ thật đối với chúng ta mà nói, có một địa phương để yên bình sống qua ngày tháng đã phi thường tốt rồi, Hàn Thư huynh đệ vì thần giới thứ hai mà hi sinh, thần giới thứ hai sẽ vĩnh viễn ghi nhớ công lao của đệ ấy."

" Nghịch Ương lão ca, đệ hoàn toàn hiểu được, vừa nãy thực sự đệ muốn đem toàn bộ huyền hổ thú ra giết hết, báo thù cho sư huynh., nhưng đệ nghĩ ngay từ đầu chúng ta đã sai, chúng ta lợi dụng Huyền hổ thú, bọn họ làm vậy cũng đúng…"Hồng Quân lại thở dài nhìn lên nóc nhà, tựa hồ hắn có thể nhìn xuyên qua mái nhà thấy trên bầu trời đầy rẫy vô danh vật chất, ở một nơi nào đó trong khối vô danh vật chất này có một bộ phận là Liễu Hàn Thư.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui