Một năm thời gian, ba người chỉ đánh nhau luyện tập, Nghịch Ương và Liễu Hàn Thư lực lượng tương đương, còn lại Hồng Quân thì kém hơn một bậc, nhưng hắn lại không được sử dụng Nghịch Thiên nhất kiếm. Sử dụng Nghịch Thiên nhất kiếm,? Hắn thực sự không dám, thực lực của Hàn Thư và Nghịch Ương căn bản là tiếp không được.
Thời gian đã đến, Hồng Quân chậm rãi thu hồi trận pháp, ba người giống như vừa đi ra từ quáng mạch, vừa đi vừa cười nói. Bạn đang đọc truyện được tại
" Hồng Quân huynh đệ, chuyện này thật không thể tưởng tượng được, nếu không có đệ thì chúng ta không có khả năng tìm được Thiên thần khí, ài nói đến cái nơi kia…nếu không phải có quy định mỗi người chỉ được lấy một kiện thì có lẽ ta đã lấy hết luôn" người nói đầu tiên là Nghịch Ương, sắc mặt của lão như đang đứng trước một núi thiên thần khí vậy.
" Đúng vậy, Nghịch Ương đại ca nói không sai, lần này lấy được thiên thần khí đều nhờ công của sư đệ cả" Hàn Thư cũng một bên phụ họa, nhưng thực sự mà nói thì họ có được thiên thần khí cũng đều nhờ công của Hồng Quân, nếu không thì…
" Ha ha, sư huynh, Nghịch Ương lão ca mọi người đều khách khí quá, ta cũng là ngẫu nhiên thấy cái …cơ quan kia mới có thể phát hiện, nói đến cũng thật đáng tiếc, đệ cũng nghĩ có thể kiếm một vài món, đáng tiếc cái quy định chết kia chỉ cho phép một người sở hữu một kiện, không cách nào phá trừ nên chúng ta cũng chỉ mỗi người được một kiện…" Hồng Quân cũng thêm vào, hắn làm như chính mình đang miêu tả lại mọi vấn đề mà hắn đã thấy.
Liễu Hàn Thư lại nói tiếp, " Không nghĩ Huyền tinh thiết quáng lại có một chỗ như vậy, thật không thể tin được mà"
Nghịch Ương cười nói " Thật không thể nào…nhưng mà chúng ta cũng đã có được thiên thần khí cũng đã quá tốt rồi, về việc khai thác quáng mạch, ta nghĩ về bàn tính lại cách khai thác há?"
" Aizzz….được rồi Nghịch Ương đại ca" Liễu Hàn Thư đột nhiên con mắt sáng ngời, " Có thiên thần khí mà chúng ta chưa được thấy uy lực của nó, trên sa mạc cũng không có người đi lại, không bằng chúng ta thử một lần?"
" Sư huynh, huynh nóng tính quá nếu để cho người khác biết chỗ này có thiên thần khí, chúng ta như thế nào có thể từng bước tiến hành kế hoạch được?" Hồng Quân nhìn thấy Hàn Thư muốn thử thiên thần khí thì phê bình nói.
" Tiểu Quân, đệ đừng nói Hàn Thư huynh đệ, ta cũng muốn thử xem, dù sao xung quanh cũng không có ai, ta cùng Hàn Thư huynh đệ thử hai chiêu, đệ còn không biết ta thực sự rất nóng lòng muốn thử" Nghịch Uơng cũng một bên …ủng hộ.
" Thật sự là nói với các huynh không có biện pháp mà,.được rồi, đệ sẽ bố trí một cái nhị cấp trận pháp, các người ở trong trận pháp tỉ thí, như vậy cũng không bị người ta thấy" Hồng Quân nhìn như thể bất đắc dĩ thở dài, tiện tay bố trí một cái trận pháp, trong miệng nói là nhị cấp trận pháp nhưng chỉ là bố trí một khốn trận bình thường, vây lấy Nghịch Ương và Hàn Thư.
" Hãy nhìn chúng ta biểu diễn đây" nghịch Ương đứng đối diện với Liễu Hàn Thư nói. Nói là khốn trận nhưng trận pháp là do Hồng Quân khống chế trong tay, chúng quang hai người cũng không ra cái dáng gì là có trận pháp cả. tuy nhiên ngoại nhân ở bên ngoài cũng không biết bên trong xảy ra tình huống gì, mà chỉ nghe rằng bên trong có bố trí cái gì trận pháp…
" ha ha hay lắm.." Liễu Hàn Thư cũng rất hưng phấn, hai tay hai người cùng lúc xuất hiện hai thanh trung phẩm thiên thần khí, ngươi nhất chiêu ta nhất thức ở bên trong đánh loạn lên.
Sau một canh giờ, khốn trận đột nhiên chớp nhoáng kịch liệt, Hồng Quân sắc mặt cũng thay đổi như có vẻ hắn dùng hết sức để duy trì, chống đỡ trận pháp vậy.
" Uỳnh" một tiếng nổ lớn, thân ảnh của Liễu Hàn Thư và Nghịch Ương hiện ra, trong tay hai người cầm hai thanh thần kiếm, hai người như không ai bảo ai cùng nhất trí nhìn chằm chằm vào hai thanh thần kiếm.
Hồng Quân có một chút mệt mỏi đứng lên, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, cười khổ nói "Sư huynh, Nghịch Ương lão ca, đệ đã nói không cho hai người tỉ thí mà, nhị cấp trận pháp của đệ vốn là chống không được, Thiên thần khí va chạm không phải là tầm thường, chắc ta phải nghỉ ngơi đến mười năm mới khôi phục được lực lượng"
Hai người lúc đó mới chú ý tới Hồng Quân, Hàn Thư vội vã phi tới, đỡ lấy thân thể của Hồng Quân nói " Sư đệ, đệ không sao chứ?chúng ta quả thật không biết uy lực của Thiên thần khí, một chiêu vừa rồi không nghĩ phát ra một lực lượng cường đại như vậy"
Nghịch Ương dường như cũng hiểu ra, liền thu thanh thần kiếm lại, xấu hổ nói " Tiểu quân, thực sự xin lỗi đệ. Nếu ta kiên nhẫn hơn một chút thì không xảy ra chuyện như vậy" nghịch Ương vẻ mặt cũng rất chân thành xin lỗi.
" Bây giờ huynh đã biết được uy lực của thiên thần khí rồi chứ??" Hồng Quân nở ra một nụ cười bất đắc dĩ, " Đệ đã thảm như vậy có lẽ phải mất đến mười năm nỗ lực tĩnh tu mới hồi phục được"
Liễu Hàn Thư và Nghịch Ương không còn biết nói gì chỉ còn xấu hổ gượng cười mà thôi.
Hồng Quân đột nhiên liếc mắt nhìn hai người một cái, bất đắc dĩ nói " Đi thôi, còn ở chỗ này làm gì? Cái cần có đã có rồi, chúng ta nhanh chóng trở về bố trí kế hoạch, bí mật của Huyền tinh thiết quáng này, tuyệt đối không thể cho người của Thần giới thứ nhất biết được"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...