Hầu phủ dụ xuân

 


 
Ánh mặt trời vào giữa trưa gay gắt hơn, ánh nắng xuyên qua song cửa, chiếu lên giường lớn khắc hoa đã hạ rèm xuống, rồi lại chiếu lên cơ thể nam nữ đang quấn lấy nhau trên giường lúc này.
 
Trước đây Đới Thời Phi vô số lần tự oán trách mình vì sao lại muốn từ từ vờn con nai nhỏ nhưng lại để con nai tới miệng rồi lại chạy mất. Bây giờ, nàng chủ động tự dâng tới miệng mình, hắn nhất định sẽ không phạm phải lỗi sai như vậy nữa.

 
Đới Thời Phi đè cơ thể mềm mại nhỏ nhắn của nữ nhân xuống giường, hôn lấy nàng say đắm, hai cơ thể dính lấy nhau không một kẽ hở.
 

Tề Thục Lan nhắm chặt hai mắt, để mặc mình đắm chìm trong dục vọng như lửa của nam nhân ấy. Miệng nhỏ anh đào của nàng, lưỡi đinh hương của nàng dường như đều bị nam nhân ấy ngậm lấy, kịch liệt hôn nàng khiến nàng không thở nổi. Giống như đã rơi xuống nước, khi sắp ngạt thở tới nơi rồi nam nhân mới chịu buông nàng ra, để nàng hít thở. Mà bạc môi nóng bỏng ấy lại không dừng lại một khắc nào, tiếp tục di chuyển xuống phía dưới.
 
Lướt qua cằm nàng rồi tới cổ nàng, lại bị lớp y sam ngăn cản. Hai tay nam nhân tận tình vuốt ve bờ mông tròn trịa của nàng qua lớp y sam ngăn cách, không nỡ buông tay. Hắn dùng răng cắn vạt áo nàng, từng chút từng chút kéo y sam của nàng xuống.
 
Rất nhanh, bờ vai trắng mịn của nàng cũng được thả lỏng rồi, nam nhân liếm xương quai xanh của nàng, vui mừng vô cùng. Cũng không trì hoãn quá lâu, hắn tiếp tục tiến công xuống phía dưới, kéo xuống từng chút một.
 
Cho tới khi cắn được cái yếm mỏng manh kiều diễm kia, vứt sang một bên, vén mở bầu ngực đẫy đà kia của nàng ra.
 
Hai ngọc sơn tròn mềm hiện ra trước mắt nam nhân, bảo thạch hồng nhạt trên đỉnh ngọc sơn kia khiến hắn không thể rời mắt được. Hơn nữa, trên cơ thể đã nhuốm một tầng tình dục của nữ nhân này, hai đầu ngực đang không ngừng tiết ra sữa, chảy theo đường cong đẫy đà xuống dưới, thơm ngọt vô cùng, dâm mị khó mà nhẫn nại được.
 
Nam nhân si mê vươn đầu lưỡi ra, liếm lấy sữa thơm đang chảy ra của nàng, trêu chọc nói: “Lan Nhi, hai bầu ngực này sao cứ luôn tiết sữa ra vậy? Muốn cha ăn ngực con đến vậy sao? Huh?”
 

Tề Thục Lan xấu hổ ngoảnh mặt đi, không quan tâm tới hắn. Rất kì lạ, mỗi lần hắn nói ra những lời hạ lưu vô sỉ tới như vậy, càng vốn nên tức giận mới phải. Nhưng lần nào nàng cũng bị sự chọc ghẹo đó khiến cho tình dục dâng cao hơn.
 
Nam nhân đã lâu lại được gặp lại hai bầu ngực xinh đẹp tuyệt mỹ này, tận tình triền miên dây dưa không dứt.
 
Truyện được dịch bởi Rye và đăng tại lustaveland.com
 

Hai bàn tay to lần lượt vuốt ve hai con thỏ trắng của nàng, lại hơi dùng lực mà xoa nắn vân vê. Hình tròn của bầu ngực  đã biến dạng dưới động tác chơi đùa của hắn. Mà nơi núm vú mẫn cảm yêu kiều đó thì lại bị hắn dùng đầu lưỡi liếm láp xoay vòng. Hắn còn dùng răng nhẹ nhàng cắn cắn, cho tới khi nơi đó chuyển sang màu đỏ thẫm như sắp chảy máu tới nơi rồi hắn mới buông tha.
 
Tề Thục Lan bị sự tê dại nơi bầu ngực kích thích khiến cả người căng cứng, thấy mình sắp nhịn không nổi mở miệng rên rỉ, nàng vội vàng giơ tay lên cắn chặt, ngăn mình phát ra tiếng rên rỉ.
 
Nam nhân lại nhẹ nhàng gỡ tay nàng ra, liếm sữa lưu lại bên khóe miệng, cổ họng hắn bị tình dục thiêu đốt trầm khàn, hắn dặn dò nàng: “Lan Nhi, đừng cắn mình như thế, sẽ bị thương đấy. Nếu như con thoải mái thì cứ kêu thành tiếng đi.”
 
Tề Thục Lan nằm trên giường lắc đầu nguầy nguậy: “Không được, xấu hổ lắm, sẽ bị người khác nghe thấy đó.”
 
Nam nhân cười trầm thấp, nâng cằm nàng lên, vô tư lại mang theo tình dục nói: “Sợ gì chứ, cha muốn nghe giọng Lan Nhi trên giường. Lát nữa cha sẽ khiến con thoải mái hơn, con phải kêu cho cha nghe đó.”
 
Nói xong, hắn xé váy dưới hạ thân nàng, tiếp tục hôn bụng nhỏ của nàng, rồi hôn xuống dưới rốn…
 
Tề Thục Lan nhắm chặt hai mắt theo bản năng. Nhưng mà còn chưa đợi nàng làm bộ ngượng ngùng, nam nhân đã nắm lấy đầu gối nàng, thẳng thừng dụ dỗ nói: “Lan Nhi ngoan, mở hai chân ra, để cha nói cho con biết làm nữ nhân vui vẻ biết nhường nào.”

 
Tề Thục Lan sớm đã không thể do dự nữa, để mặc hắn nắm lấy đầu gối mình, nhẹ nhàng mở hai chân mình ra, để lộ hoa huyệt đang ẩn giấu bên trong đó.
 
Bên trong đã ướt đẫm một mảng, Tề Thục Lan thậm chí còn cảm nhận được miệng nhỏ thông đạo đang chảy ra tinh dịch, hình như đang nhiệt tình mời gọi nam nhân giá lâm.
 
Nàng giơ tay muốn che đi cảnh sắc xấu hổ này nhưng lại bị nam nhân nhẹ nhàng đẩy tay ra. Nàng xấu hổ rơi nước mắt: “Cha, đừng nhìn nơi đó…”
 
Nam nhân không hề rời mắt nhìn chằm chằm hoa huyệt phấn hồng ẩm ướt trơn mềm ấy, hơi thở lập tức trở nên gấp gáp hơn.
 
Hắn chẳng những tiến lại gần cẩn thận thưởng thức, còn giơ ngón tay ra nhẹ nhàng khiêu khích hai cánh hoa đã ướt đẫm nơi hoa huyệt của nàng, tán thưởng nói: “Hoa huyệt của Lan Nhi thật đẹp, phải để cha vào trong thưởng thức chơi đùa mới được.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận