Hậu Harry Potter Thế Hệ Kế Tiếp


Sáng hôm sau, tôi đang dùng điểm tâm ở dãy bàn Nhà Griffindor.

Nirvana nói với tôi:- Thần hộ mệnh của cậu đẹp thật đấy, khi nào biểu diễn lại cho mình coi nhé, Albus- Được thôi!Lily thì trầm ngâm:- Dạo này anh có vẻ lạ lắm, Albus!- Hả? Lạ thế nào cơ?- Em cảm thấy pháp lực của anh đã tăng tiến.

Có phải là do anh đã chăm chỉ luyện thở bụng để tăng nội công của môn Giả Kim Bí Thuật không?- Ừm…..cũng có thể…..Lucy bay qua bay lại trên đầu tôi và nói:- Có thể đấy là thành quả của sự chăm chỉ chăng? Tôi thấy đa số các học sinh ở đây đều chẳng thích môn Giả Kim Bí Thuật!Bỗng nhiên tôi thấy mặt Nirvana méo lại một cách quái dị.

Tôi hoảng hốt:- Nirvana! Cậu bị làm sao thế?- Gì cơ? Sao là sao?- Mặt của cậu……- Tớ không hiểu cậu nói gì cả!Không chỉ có mặt của Nirvana mà bây giờ cả toàn bộ không gian xung quanh tôi đang méo mó dần một cách chóng mặt.

Tôi nghe thấy Lily hét toáng lên:- Anh làm sao thế, Albus? Anh không được khỏe à?Tôi không nhìn thấy gì nữa.

Tôi chỉ nghe thấy tiếng la hét của Lucy, Nirvana và Lily.

Bỗng nhiên tôi bị nhấc lên không trung.

Chuyện gì xảy ra thế này? Chẳng lẽ lại là…….Tôi không còn cảm thấy gì nữa ngoài tiếng gió ù ù.


Một lúc sau, mình như rơi tõm xuống nước.

Tôi cảm thấy lạnh lạnh và bị ướt bởi nước.

Mở mắt ra thì tôi thấy mình đang ở dưới biển.

Thôi chết! Tôi không biết bơi!Chỗ tôi cách bờ không xa lắm nên tôi cố di chuyển vào bờ.

Nhưng vô ích.

Tôi hết sức rồi.

Tôi bắt đầu chìm nghỉm.

Giá như tôi đi học bơi.

Có lẽ tôi phải chết ở đây rồi.

Tôi không muốn chết lãng nhách thế này.

Thà tôi hy sinh trên chiến trường còn hơn là chết đuối thảm hại thế này.Bỗng nhiên có ai đó túm tay tôi và kéo tôi lên bờ.

Tôi ho sặc sụa ra toàn nước biển mặn chát.

Và tôi ngẩng đầu lên nhìn xem đó là ai.

Thì ra là cô ấy……..Cô ấy mỉm cười với tôi:- Chào Albus, chúng ta lại gặp nhau rồi!Đó là Francoise Sazanami.

Cô ấy bây giờ hơi khác so với hồi trước.


Mái tóc vàng bây giờ đã suông mượt chứ không xơ xác như hồi trước.

Khuôn mặt cũng trắng trẻo đầy đặn hơn.

Có lẽ ở tù một tuần khiến cô ấy tàn tạ như vậy.

Tôi hỏi:- Bạn cũng ở đây à, Francoise?- Ừ! Mình chỉ vừa đến trước bạn một lúc! Thật may là lúc đó mình thấy bạn ở dưới nước nên đã cứu kịp thời.

Bây giờ bạn ổn rồi chứ?- Cám ơn! Có lẽ mình đỡ rồi.Tôi vẫn còn thấy hơi đau đầu.

Đúng lúc đó, tôi chợt nhớ ra không thấy Lucy đâu cả.

Chẳng lẽ chỉ có mình tôi bị đưa đến Thế Giới này.

Nhưng…lần trước rõ ràng Lucy cũng vậy mà.

Có lẽ cô ấy đang ở đâu đó.

Tôi phải đi tìm thôi!Tôi nói:- Francoise nè! Bạn còn nhớ Lucy không?- Có! Cái cô Tiên Nữ tí hon ấy hả? Cô ấy đâu rồi?- Có lẽ chúng tôi lạc nhau rồi, tôi phải đi tìm cô ấy!- Để tôi đi với bạn!- Ừ! Cám ơn!Sau đó chúng tôi đi vào ngôi làng trước mặt.


Tôi bỗng nhiên thấy đói bụng.

Đúng rồi! Sáng nay tôi đã kịp ăn gì đâu! Tôi không hiểu sao có thứ quyền năng nào có thể bốc tôi ra khỏi trường Hogwart được.

Chẳng lẽ tôi đang mơ? Chắc chắn là không rồi! Tôi vừa suýt chết đuối đấy! Có lẽ tất cả những chuyện này có liên quan đến cái con nhỏ tên là Yfu đó.

Rốt cục nó là thần thánh phương nào vậy?Tôi nói với Francoise:- Bạn ăn gì chưa? Sáng nay mình chưa ăn gì cả!- Mình ăn rồi! Đúng lúc mình dùng xong bữa ăn ở trường Beauxbatons thì bị bay tới đây! Không biết giờ này ở trường thế nào! Cha mẹ sẽ lo lắng lắm!Tôi cũng có tâm trạng như vậy.Bỗng nhiên tôi thấy trước mặt mình có một bức tượng.

Đó là bức tượng một chàng trai đeo kính trông rất thư sinh.

Một ông già trong làng đi đến và nói với bọn tôi:- Cậu ấy là Banka - một pháp sư vĩ đại!Tôi đang chưa biết nói gì thì Francoise đột ngột lên tiếng:- Bọn cháu có thể gặp anh ấy ở đâu ạ?- Cháu muốn gặp cậu ấy để làm gì?- Bọn cháu rất ngưỡng mộ anh ấy nên muốn gặp tận mắt!Cô ấy dùng cùi chỏ huých tôi một cú ra hiệu.

Tôi liền gật đầu khi ông ấy nhìn tôi.Ông ấy cười:- Được thôi! Hãy đi tới tòa nhà ở phía trước kia! Các cháu sẽ được gặp!Tôi hỏi nhỏ:- Bạn nói dối để làm gì vậy? Chúng ta gặp anh ta để làm gì?- Để tìm hiểu!- Tìm hiểu gì?- Chúng ta ở một nơi hoàn toàn xa lạ nên phải tìm hiểu mọi thông tin ở đây! Đó điều cần thiết, đúng không nào? Anh ta được cư dân ở đây tạc tượng như vậy thì ắt không tầm thường đâu.

Có khi anh ta còn biết cách đưa chúng ta trở về nữa.- Ừ!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận