Hậu Harry Potter Thế Hệ Kế Tiếp
Sáng hôm sau có lẽ là một khởi đầu không may mắn cho lắm.
Đầu tiên là không thấy Nirvana đâu cả sau đó đụng đầu ông Filch.
Không hiểu sao ông ta nhìn tôi cứ như một thằng tội phạm đang bị truy nã vậy.
Không muốn bị chiếu tướng nên tôi lảng đi chỗ khác.
Bỗng một gã yêu tinh xuất hiện chặn đường tôi.
Hắn ta gầy quắt, có đôi mắt ranh ma, miệng rộng ngoác và ăn mặc như một bá tước.Tôi liền nói:- Xin lỗi, tôi phải đến lớp Bùa Chú bây giờGã yêu tinh đó vắt chân xoắn quẩy và bay lòng vòng xung quanh tôi.
Hắn nói:- Ái chà, lính mới có khác, không nhận thấy là nhầm đường rồi à?Thật ra tôi đang mong tìm được ai đó để hỏi đường đây.
Chắc là tôi nhầm đường thật rồi.Hắn ta nói tiếp:- Để ta dẫn đường choMừng thầm.
Tôi chạy theo gã yêu tinh tốt bụng.
Và hắn dẫn tôi tới một cánh cửa.
Hắn bảo:- Đi vào trong đó, rồi đi hết hành lang là tới lớp học Bùa ChúBỗng nhiên tôi có linh cảm chẳng lành.
Nhưng có thể do tôi tưởng tượng.
Sau đó tôi đi vào.
Đó là một căn phòng để chổi.
Thế là linh cảm của tôi đã đúng sự thật.
Cánh cửa sau lưng tôi bỗng nhiên đóng sầm lại và không thể mở ra được nữa.
Nó đã bị khóa.
Tôi nghe giọng cười khoái trá của hắn:- Bị lừa rồi nhé, há há há háTôi hét to:- Đừng làm thế! Thả tôi ra!Sau đó giọng cười của gã yêu tinh nhỏ dần.
Dường như hắn đã bỏ đi.
Tôi không biết làm thế nào để thoát ra đây.
Đúng là một ngày xui xẻo.
Có lẽ do tôi cả tin quá chăng?Bỗng cánh cửa mở ra.
May quá! Cứu tinh xuất hiện rồi! Tôi vừa hân hoan được ba giây thì vội chùng xuống ngay khi nhận ra người mở cửa.
Đó là ông Filch.
Nhưng tôi nghĩ vẫn còn hơn là bị nhốt trong này mãi.
Suýt nữa là ông ta toan nhốt tôi vô hầm mà không có lý do gì hết thì may mà giáo sư Neville xuất hiện giải vây.Được ông ấy chỉ đường, tôi chạy như bay đến lớp Bùa Chú.
Mặc dù đến muộn nhưng thật nhạc nhiên là chỉ lần đầu mà tôi thực hiện được bùa chú Wingardium Leviosa.
Hôm đó tôi đã kiếm được điểm cho Nhà Griffindor.
Ái chà! Có lẽ hôm nay cũng không tệ lắm!Tiếp theo là đến lớp học Biến Hình.
Tôi đã không lầm khi cho rằng hiệu trưởng McGonagall là một người đáng sợ.
Trong buổi học đầu tiên, bà thuyết:- Đây là môn học nguy hiểm và phức tạp nhất trong các môn học.
Nếu ai không nghiêm túc trong giờ học thì hãy coi chừng đấy!Dù sao Biến Hình cũng là một môn học rất thú vị.
Phải vất vả lắm tôi mới biến được cái que diêm thành một thứ gần giống với cây kim.
Tôi thở phào khi bà ấy tỏ ra khá hài lòng.Sau đó là lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của giáo sư Neville.
Tôi đã trải qua một phen hãi hùng khi phải học phép đối phó với Ông Kẹ.
Tôi rất sợ gián.
Cho nên Ông Kẹ của tôi đã hóa thành một con gián to không thể tưởng.
Lúc đó tôi chỉ muốn chạy nhanh ra khỏi phòng.
Mặc dù đã lấy hết dũng khí để “tỏ ra” dũng cảm nhưng tôi đã không thực hiện được thần chú đúng cách.
Trong khi đó Nirvana lại làm rất tốt.
Thật xấu hổ!Và trong giờ học Độc Dược cũng tệ không kém.
Giáo sư Draco rất nhiệt tình chỉ bảo cho các học sinh của ông, kể cả học sinh nhà Griffindor.
Nhưng ông ta lại không nhiệt tình với tôi lắm, hoặc có thể nói là phớt lờ.
Thành ra đến cuối buổi, tôi vẫn không pha chế thành công thứ thuốc chữa mụn nhọt.
Thế là tôi bị trừ điểm một cách đau đớn.
Trong khi đó Scorpius nhìn tôi cười nhạo một cách khó chịu.
Cha tôi bảo nên kết thân với Nhà Slytherin để tăng thêm sự đoàn kết.
Nhưng thật sự tôi không ưa thằng nhóc đó, cả cha của nó nữa!Khi tôi đang đến Đại Sảnh Đường thì gặp Rose.
Tim tôi bỗng nhiên nhảy rộn ràng.
Rose mỉm cười:- Khỏe không, Albus?- Ừ, khỏe, thế còn bạn?- Mình cũng vậy, hôm qua bạn học vui chứ?Ừ thì cũng vui, đáng lẽ nếu không phải học môn Độc Dược và đối đầu với Ông Kẹ thì có lẽ sẽ rất tuyệt đấy.Thật ngạc nhiên là chỉ trong ngày đầu, cô ấy đã kiếm được nhiều điểm cho Nhà Hufflepuff.
Khỏi cần nói cũng biết là Nhà Hufflepuff đang dẫn đầu.
Đứng thứ 2 là Nhà Slytherin.
May mà nhờ tôi và Nirvana kiếm được một ít điểm nên không đứng chót.
Chỉ cần tôi cố chút nữa thôi thì Nhà Griffindor có thể vượt lên Nhà Slytherin.
Hiện giờ Nhà tôi đang bám sát Nhà Slytherin.Bỗng nhiên một tiếng cười quen thuộc xuất hiện.
Đó là gã yêu tinh hôm nọ.
Mọi người bảo hắn tên là Peeves.
Tôi cáu:- Bây giờ ông lại muốn gì đây?Gã Peeves cười nhạo:- Úi, Potter thúi nổi cáu rồi kìa!- Tránh đường!Thật lạ là Peeves lập tức tránh đường ngay nhưng hắn túm tóc Rose khiến cô ấy la lên vì đau.
Tôi quát:- BỎ CÔ ẤY RA NGAY!Tên Peeves đó không chịu buông tha Rose.
Tôi liền xông tới gỡ tay hắn ra.
Gã Peeves cười khoái trá rồi chọi phấn về phía chúng tôi.
May là tôi có đôi tay rất nhanh nên đã chụp được hết.
Hắn ta tức tối rồi bỏ đi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...