Hậu Duệ Kiếm Thần
Chẳng mấy chốc kiếm Hành Đạo đã bình tĩnh lại.
Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm, còn Lục Thiên ở đối diện đang nhíu mày, gã biết tiếng kiếm lúc nãy là do thanh kiếm đặc biệt của Diệp Quân phát ra.
Âm thanh của kiếm có uy lực chấn động thời không.
Ít nhất là cấp Giản.
Cao hơn cấp Giản một bậc là cấp Chân.
Cho dù là cấp Chân trong truyền thuyết thì đã sao?
Lục Thiên cười khẩy.
Đạo ấn của gã vô cấp bậc.
Trên đầu Lục Thiên, yêu thú Huyền Vũ nhìn chằm chằm vào Diệp Quân bằng ánh mắt sát khí.
Nhát kiếm lúc nãy của người này đã khiến nó bị thương.
Thật đáng chết!
Lục Thiên tiến lên một bước, tay phải gã nắm chặt thành nắm đấm, yêu thú Huyền Vũ trên đỉnh đầu hắn cũng nắm tay lại thành quyền.
Lục Thiên nhìn Diệp Quân, nở nụ cười nham hiểm, gã hung hăng đấm một nắm đấm: “Huyền Vũ phá!”
Khoảnh khắc tung quyền, Thần Huyền Vũ trên đỉnh đầu gã cũng tung cú đấm.
Một người một yêu hợp lực lại.
Bùm!
Một đạo quyền ấn đáng sợ quét qua, trong quyền ấn chứa sức mạnh mạnh mẽ, vừa xuất hiện, thời không vạn dặm xung quanh chấn động, sau đó vỡ nát.
Uy lực của cú đấm này thật đáng sợ!
Đối diện với Lục Thiên, Diệp quân vẫn bình tĩnh nhìn quyền ấn phóng tới.
Phải nói là rất mạnh!
Một cú đánh này đủ để phá hủy một tòa thành.
Dù sao cũng là yêu thú cấp Tiên.
Lúc quyền ấn chỉ cách Diệp Quân vài trượng…
Bùm!
Đột nhiên, một luồng khí tức đáng sợ từ nội thể Diệp Quân tỏa ra, một giây sau, một con rồng khổng lồ từ trong cơ thể Diệp Quân bay vút lên.
Bùm!
Bỗng chốc, quyền ấn kia đã bị con rồng khổng lồ đánh bay, con rồng không hề dừng lại, nó lao thẳng về phía Lục Thiên và Thần Huyền Vũ.
Con rồng đi qua đâu, không gian lập tức bị hủy diệt.
Nhìn thấy cảnh này, con ngươi Lục Thiên đột nhiên co rút lại, lúc này, Thần Huyền Vũ trên đỉnh đầu gã che hai tay trước mặt: “Bất động như núi!”
Ngay lập tức, tấm quy giáp Huyền Vũ hư ảo bao phủ Lục Thiên.
Bùm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...