Hậu Duệ Kiếm Thần
Lục Thiên hít sâu vào một hơi, gã nhìn đám mây đen kia. Lúc này, một tia sét từ từ đánh ra từ trong đám mây đen, tia sét này dài phải đến nghìn trượng, hơn nữa còn tỏa ra ánh đỏ nhàn nhạt.
Tia sét này xuất hiện, thời không bỗng bắt đầu bị thiêu hủy từng chút một.
Uy lực cực kỳ khủng bố!
Ánh mắt Lục Thiên dữ dằn: “Tới đi!”
Dứt lời, gã giẫm mạnh chân phải xuống, cả người hóa thành một đạo thần ấn bay vút lên trời.
Ầm!
Đạo thần ấn kia vừa tiếp xúc với tia sét thì tia sét đã vỡ nát trong nháy mắt.
Rầm!
Thời không của một khu vực sụp đổ, cực kỳ khủng bố!
Một lúc sau, thời không khôi phục lại, Lục Thiên đứng trên trời, hai tay chắp sau lưng, giữa ấn đường, đạo ấn dần dần biến mất.
Đám mây đen trên đầu gã bỗng tuôn ra những tia sáng trắng, chúng trút xuống rồi nhấn chìm Lục Thiên.
Tặng Thiên Đạo!
Thiên Đạo tôi luyện thân xác!
Một lát sau, khí tức của Lục Thiên tăng lên một cách điên cuồng!
Ầm!
Đất trời xung quanh như cuộn trào lên trong giây phút này.
Rất lâu sau, tia sáng trắng dần tản đi, Lục Thiên bước ra, gã hít sâu vào một hơi rồi khẽ phất tay áo.
Rầm!
Một luồng sấm sét đáng sợ phóng ra, thời không vỡ nát!
Trong sấm sét mang theo ánh đỏ nhàn nhạt!
Ở phía xa, Đại Võ Tông nhoẻn miệng cười: “Ẩn kiếp Chí Cảnh!”
Lục Thiên chậm rãi nhắm mắt lại, khẽ cười: “Đại Kiếm Đế? Hình như cũng chẳng có gì ghê gớm!”
Đại Võ Tông cười nói: “Nói cho con biết một bí mật!”
Lục Thiên nhìn Đại Võ Tông, Đại Võ Tông cười nói: “Ta vừa nhận được tin mới, Diệp Quân không phải là Đại Kiếm Đế!”
Lục Thiên nhíu mày: “Không phải Đại Kiếm Đế sao?”
Đại Võ Tông cười nói: “Đúng vậy! Tiên Bảo Các đã mời một nhóm cường giả phân tích kiếm thế ngày hôm đó, đó không phải là kiếm thế của hắn, có lẽ là do thanh kiếm kia. Vậy nên, Diệp Quân hoàn toàn không phải là Đại Kiếm Đế! Chỉ là thanh kiếm kia khá đặc biệt thôi. Nếu thật là như vậy thì trận chiến một tháng sau, con sẽ thắng chắc, vì đạo ấn của con tuyệt đối có thể áp chế kiếm của hắn!”
Lục Thiên khẽ mỉm cười: “Thì ra là vậy!”
Đại Võ Tông khẽ gật đầu: “Con ở lại đây tiếp tục tu luyện, ta ra ngoài liên lạc với và thế gia và tông môn giúp con!”
Lục Thiên khom người thật sâu hành lễ: “Đa tạ sư phụ!”
Đại Võ Tông gật đầu, quay người rời đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...