Hậu Duệ Kiếm Thần

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Nói xong hai người ngự kiếm, biến mất trên bầu trời.

Võ Viện.

Hôm nay, Lâm Càn vẫn đi học như ngày thường, nhưng vừa đến cửa Võ Viện hắn ta đã bị vài người cản lại.

Lâm Càn nhìn mấy người kia, sau đó nhìn gã trai mặc đồ trắng cầm đầu, nói: “Lý Xuyên, thế nào, muốn đánh ta à?”

Lý Xuyên cười nói: “Lâm Càn, nói thật thì ta cũng thấy hơi phục ngươi đấy, ít nhất ngươi cũng là một thằng đàn ông thực thụ. Nhưng thứ cho ta nói thẳng, Diệp Quân kia xứng đáng để ngươi liều mạng bảo vệ không?”

Lâm Càn im lặng không lên tiếng.


Lý Xuyên tiếp tục nói: “Lâm Càn, ngươi với bọn ta giống nhau, đều là đệ tử của tông môn, chúng ta không nên trở thành kẻ địch”.

Lâm Càn nhìn Lý Xuyên, vẫn không trả lời.

Lý Xuyên cười nói: “Người ở tầng lớp thấp như chúng ta, muốn thay đổi số mệnh là chuyện vô cùng gian khó. Nhưng bây giờ có một cơ hội cực lớn đang bày ra trước mắt chúng ta, chỉ cần đi theo Lục Thiên sư huynh thì số mệnh của chúng ta sẽ thay đổi, không chỉ số mệnh của chúng ta được thay đổi mà đến cả vận mệnh của gia tộc chúng ta cũng được thay đổi”.

Lâm Càn bỗng nói: “Nếu Diệp huynh thắng thì sao?”

Lý Xuyên khẽ cười: “Ngươi thấy có khả năng đó không?”

Lâm Càn bình tĩnh nói: “Ngày hôm đó ở Trung Thổ Thần Châu, chẳng phải Diệp huynh đã chiến thắng trong trận đấu với Lục Thiên rồi đó sao?”


Nụ cười trên mặt Lý Xuyên dần tan biến: “Đó là vì hôm ấy Lục Thiên sư huynh chưa dốc hết toàn lực, hơn nữa, thắng thua nhất thời đâu nói lên được điều gì?”

Lâm Càn hỏi: “Hôm ấy Diệp huynh đã có thể thắng gã, ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng một tháng sau Diệp huynh không thể lần nữa chiến thắng gã?”

Lý Xuyên nhìn chằm chằm Lâm Càn, nhấn mạnh: “Lục sư huynh là người mang thiên mệnh!”

Lâm Càn lại hỏi: “Nếu gã đã là người mang thiên mệnh thì sao hôm ấy lại thua Diệp huynh?”

Lý Xuyên hơi khó chịu: “Ngươi gợi đòn đúng không?”

Lâm Càn cười nói: “Ta nói lý với ngươi, ngươi nói không lại thì bảo là ta gợi đòn, ngươi không thấy rất nực cười à?”

Nói rồi, hắn ta lắc đầu cười: “Trận chiến giữa Diệp huynh và Lục Thiên, ta không dám nói chắc chắn Diệp huynh sẽ thắng, nhưng các ngươi lại nghĩ rằng nhất định huynh ấy sẽ thua. Mà nguyên nhân khiến các ngươi nghĩ như vậy là vì Lục Thiên là người mang thiên mệnh. Ta thừa nhận, thân phận người mang thiên mệnh rất ngầu, nhưng thế thì đã sao? Kiếm Chủ Nhân Gian vô địch, không có nghĩa là người mang thiên mệnh cũng vô địch!”

Lý Xuyên nhìn Lâm Càn chòng chọc, ánh mắt lạnh lùng: “Ngươi thật sự là dốt nát không cứu nổi. Ta hỏi ngươi, từ xưa đến nay, ai làm nên đại sự mà phía sau lưng không có một thế lực gia tộc khổng lồ? Lục Thiên là người mang thiên mệnh, sau lưng không chỉ có Ngân Hà Tông, Vị Lai Tông và Tiên Bảo Các dốc sức giúp đỡ mà còn có vô số thế gia và tông môn ủng hộ. Còn Diệp Quân kia thì sao? Kiếm Tông? Phúc địa Linh Hư? Động thiên Tuế Nguyệt? Tộc Thiên Long? Những thế lực này có là gì so với Tiên Bảo Các và Ngân Hà Tông chứ?

Lâm Càn cười nói: “Thế ta hỏi ngươi, nếu một tháng sau tỉ võ, Diệp huynh thắng thì sẽ thế nào?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui