Hậu Duệ Kiếm Thần
Giọng nói bí ẩn suy nghĩ rồi nói: “Thằng nhóc này lắm mưu nhiều kế, ai biết hắn nghĩ gì cơ chứ”.
“Đúng, đúng!”
Tiểu Tháp vội nói: “Thằng nhóc này lắm mưu nhiều kế, xấu xa lắm!”
Giọng nói bí ẩn: “…”
Diệp Quân bước tới trước mặt Trần Quan Tử và Tào Bạch, cười chào: “Đại sư huynh!”
Trần Quan Tử khẽ gật đầu, không nói gì mà lại quay người rời đi.
Diệp Quân hơi sững sờ, Tào Bạch đứng bên cười giải thích: “Tính cách của Đại sư huynh là vậy đấy, không thích nói chuyện cho lắm. Ta nói đệ nghe nhé, sau khi đệ vào Kiếm Tông, Đại sư huynh nói chuyện với đệ nhiều nhất đấy!”
Diệp Quân cười nói: “Con người của Đại sư huynh rất tốt!”
Tào Bạch gật đầu: “Cực kỳ tốt! Sau khi bọn ta vào Kiếm Tông, đều là huynh ấy dạy dỗ bọn ta, trong lòng bọn ta, huynh ấy là người bọn ta kính trọng nhất!”
Nói rồi, dường như y nhớ ra gì đó, bỗng nói: “Diệp sư đệ, Diệp chủ tịch phái người tới tìm đệ, còn đang đợi đệ ngoài đó!”
Diệp Quân hơi ngẩn người, sau đó hỏi: “Diệp chủ tịch? Diệp Quan Chỉ sao?”
Tào Bạch gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Quân vội hỏi: “Đang ở đâu?”
Tào Bạch: “Đang ở Khách Điện!”
Diệp Quân cười nói: “Sư huynh, phiền huynh dẫn đường!”
Sư huynh!
Tào Bạch cười ha ha: “Đi thôi!”
Nói rồi hai huynh đệ ngự kiếm bay đi, biến mất trên bầu trời.
Tại Khách Điện.
Diệp Quân nhìn thấy một bà lão, bà lão nhìn thấy Diệp Quân thì vội đứng dậy: “Diệp công tử, ta là nhũ mẫu của Quan Chỉ, lần này tới tìm cậu là ý của Quan Chỉ, con bé muốn mời cậu tới gặp mặt!”
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Hắn cũng đang muốn tới gặp Diệp Quan Chỉ!
Tào Bạch đứng bên lại bỗng nói: “Không được!”
Diệp Quân và Lý bà bà nhìn Tào Bạch, Tào Bạch trầm giọng nói: “Bây giờ không tiện!”
Lý bà bà nhíu mày: “Sao vậy?”
Diệp Quân cũng không hiểu.
Tào Bạch nói: “Bây giờ là thời điểm nhạy cảm, nếu Diệp sư đệ rời khỏi Kiếm Tông, bọn ta…”
Diệp Quân bỗng hỏi: “Có người đang giám sát ta sao?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...