Hậu Duệ Kiếm Thần
Cổ thái tử bỗng nhìn Lục Thiên: “Lục huynh, trận chiến giữa huynh và Diệp Quân, huynh nắm mấy phần thắng?”
Lục Thiên: “Mười phần!”
Mười phần!
Cổ thái tử im lặng, ngươi bốc phét cỡ này, ta cũng chẳng biết tiếp lời thế nào!
Đại Võ Tông cười nói: “Cổ thái tử thấy thế nào? Cứ nói thẳng, không sao đâu!”
Cổ thái tử bình tĩnh nói: “Chuyện này liên quan trọng đại, ta phải xin ý kiến của tiên tổ!”
Đại Võ Tông khẽ gật đầu: “Được!”
Nói rồi, ông ta đứng dậy ôm quyền: “Vậy hai người bọn ta cáo từ trước!”
Cổ thái tử gật đầu: “Đi cẩn thận”.
Đại Võ Tông và Lục Thiên quay người rời đi.
Sau khi hai người đi, Cổ thái tử ngồi trên ghế, lắc đầu cười.
Lúc này, một cô gái bước tới trước mặt Cổ thái tử, cô gái nhìn ra ngoài điện rồi hỏi: “Ca, Lục Thiên kia là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian sao?”
Cổ thái tử lắc đầu: “Không phải!”
Cô gái nhíu mày: “Gã có huyết mạch phong ma mà!”
Cổ thái tử cười nói: “Gã làm thế này là giấu đầu lòi đuôi. Nếu gã là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì hoàn toàn không cần phải tới đây yêu cầu Cổ tộc chúng ta giúp đỡ. Vì không phải nên mới tới đây chứng minh!”
Cô gái mỉm cười: “Gã có đạo ấn và cả huyết mạch phong ma nữa!”
Cổ thái tử lắc đầu: “Điều này không chứng minh được gì cả, Dương tộc có huyết mạch phong ma đấy! Họ là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian sao?”
Cô gái im lặng.
Cổ thái tử khẽ nói: “Hơn nữa, Đại Võ Tông và Lục huynh này muốn đi con đường không chính đáng!”
Cô gái nhíu mày: “Là ý gì ạ?”
Cổ thái tử cười nói: “Ta thấy ý của bọn họ là không nắm chắc được phần thắng, nếu đã nắm chắc phần thắng thì bọn họ không cần phải tới tìm kiếm sự giúp đỡ từ Cổ tộc chúng ta!”
Nói rồi, y nhìn ra ngoài điện, khẽ nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hôm quyết chiến, Lục huynh này thắng thì tốt, nhỡ thất bại thì bọn họ rất có thể sẽ trực tiếp cưỡng ép trấn áp Diệp Quân!”
Cô gái nhíu mày: “Bọn họ dám sao?”
Cổ thái tử bình tĩnh nói: “Có gì mà không dám? Bây giờ sau lưng bọn họ có vô số thế gia và tông môn, đặc biệt là Tiên Bảo Các, Ngân Hà Tông và Vị Lai Tông, mấy thế lực này không xem thường được đâu!”
Cô gái cười nói: “Chúng ta là một trong những thế gia lớn nhất!”
Cổ thái tử bỗng híp mắt lại.
Thấy thần sắc của Cổ thái tử, cô gái hỏi: “Sao vậy ạ?”
Như nghĩ ra điều gì, Cổ thái tử bỗng đứng dậy: “Không đúng!”
Cô gái nhíu mày: “Sao cơ ạ?”
Cổ thái tử bỗng siết chặt hai tay lại: “Nội các lại không có bất kỳ động tĩnh nào!”
Cô gái sững sốt: “Ca, ý huynh là…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...