Lục Thiên sững sờ.
Đại Võ Tông nhìn chiếc bình ngọc trong tay, khẽ nói: “Năm xưa trong trận chiến Hư Chân, Kiếm Chủ Nhân Gian đã để lại một ít huyết dịch, những huyết dịch này để làm phần thưởng cho một số yêu thú đã tham gia chiến trường Hư Chân lúc đó, tiện giúp bọn chúng nâng cao giới hạn huyết mạch. Tiên tổ của ta năm xưa đã ngẫu nhiên có được một giọt máu tươi của Kiếm Chủ Nhân Gian!”
Như nghĩ ra điều gì, Lục Thiên kinh ngạc nói: “Sư phụ, ông…”
Đại Võ Tông nhìn chằm chằm Lục Thiên: “Muốn có được sự ủng hộ của bốn đại thế gia, chỉ dựa vào đạo ấn là không đủ, ngươi buộc phải có huyết mạch phong ma!”
Lục Thiên run giọng nói: “Sư phụ, ông muốn ta giả mạo hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian sao?”
Đại Võ Tông gật đầu.
Lục Thiên kinh hãi.
Đại Võ Tông nhìn gã chằm chằm: “Người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết. Thư viện bây giờ đã chia năm xẻ bảy, thực lực cũng thua xa trước đây, cứ tiếp tục thế này thì thư viện sẽ ngày càng xuống dốc. Ngươi là người mang thiên mệnh đời này, ngươi có trách nhiệm chấn hưng thư viện!”
Lục Thiên siết chặt hai tay, im lặng không lên tiếng.
Đại Võ Tông lại nói: “Chỉ cần bốn đại thế gia ủng hộ ngươi, vị trí viện trưởng chính là của ngươi! Cho dù Diệp Quân kia có đánh thắng ngươi thì vị trí đó cũng là của ngươi! Không một ai có thể lung lay!”
Lục Thiên híp mắt lại, vẫn không lên tiếng.
Đại Võ Tông tiếp tục nói: “Ngươi là người mang thiên mệnh đời này, chấn hưng thư viện Quan Huyên, thống lĩnh chư thiên vạn giới, đây là trách nhiệm của ngươi! Người làm chuyện lớn, ai chưa từng dùng thủ đoạn cơ chứ?”
Lục Thiên chậm rãi nhắm mắt lại, rất lâu sau gã mới mở bừng mắt ra: “Được!”
Đại Võ Tông gật đầu, ông ta bước tới trước, sau đó nói: “Huyết mạch của ngươi không chịu đựng nổi huyết dịch phong ma này, thế nên ta sẽ dùng bí pháp để dung hòa huyết dịch này vào huyết mạch của ngươi, sau đó phong ấn nó lại, lúc cần thì ngươi dùng tâm pháp riêng mà ta truyền cho ngươi để kích hoạt nó, người ngoài sẽ có thể cảm nhận được huyết mạch phong ma trên người ngươi!”
Lục Thiên gật đầu: “Được!”
Đại Võ Tông xòe tay ra, bình ngọc bay lên, một giọt máu bay ra ngoài sau đó hòa vào cơ thể Lục Thiên!
Ầm!
Bỗng chốc, hai mắt Lục Thiên trợn tròn, toàn thân cảm thấy như sắp nổ tung!
Lúc này, Đại Võ Tông vội thi triển bí pháp, phong ấn huyết dịch phong ma trong người Lục Thiên lại, bấy giờ Lục Thiên mới thấy đỡ hơn nhiều!
Một lúc lâu sau, Đại Võ Tông khẽ nói: “Kích hoạt tâm pháp xem thử!”
Người mang thiên mệnh gật đầu, gã vận chuyển tâm pháp, rất nhanh, một vầng sáng màu đỏ nhạt đã xuất hiện quanh thân gã!
Khí tức huyết mạch phong ma!
Người mang thiên mệnh sững sờ!
Đại Võ Tông khẽ gật đầu: “Được rồi!”
Lục Thiên lo lắng hỏi: “Sư phụ, người ngoài có nghi ngờ không?”
Đại Võ Tông khẽ cười: “Ngươi là người mang thiên mệnh đời này, có đạo ấn, bây giờ còn có huyết mạch phong ma, ai dám nghi ngờ ngươi?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...