Nói rồi, bà ấy lui xuống.
Diệp Quan Chỉ đứng đó với ánh mắt âu lo.
Lớn chuyện rồi!
Phe thế gia và phe tông môn từng có xích mích với Diệp Quân, chắc chắn bọn họ sẽ không giúp đỡ Diệp Quân. Một khi những thế lực này ủng hộ người mang thiên mệnh thì trong cuộc chiến sắp diễn ra, người mang thiên mệnh tuyệt đối không thể thua!
Khi lợi ích lên đến một mức độ nào đó, những thế gia và tông môn này sẽ trở nên điên cuồng!
Dù sao thì đã ba nghìn vạn năm rồi, bản thể Kiếm Chủ Nhân Gian cũng chưa từng xuất hiện!
…
Nội các.
Lý Bán Tri vẫn đang xử lý chính vụ, bà ấy là viện phó, mỗi ngày đều giải quyết không hết công việc!
Lúc này, Trương Lão bước tới trước mặt Lý Bán Tri, ông ấy khẽ hành lễ rồi nói: “Chuyện này đã rất ồn ào rồi, nội các thật sự không trấn áp sao?”
Lý Bán Tri cười nói: “Trấn áp thế nào?”
Trương Lão im lặng.
Lý Bán Tri lắc đầu: “Không thể nào trấn áp được đâu! Sau khi Lục Thiên tới thư viện thì bắt đầu kéo bè kết phái, mục đích của gã rất rõ ràng, chính là muốn làm viện trưởng thư viện! Còn mục đích của những thế gia và tông môn giúp đỡ gã cũng rất rõ ràng, muốn tiến lên, đạt được lợi ích khổng lồ! Vì năm xưa khi Kiếm Chủ Nhân Gian thành lập thư viện, người đã giúp đỡ một số lượng lớn thế gia và tông môn siêu cấp!”
Nói rồi bà ấy lắc đầu cười, không nói thêm gì.
Trương Lão trầm giọng nói: “Người ủng hộ bên cạnh Lục Thiên rất nhiều, việc này đối với nội các…”
Nói đến đây ông ta nhìn Lý Bán Tri rồi mới nói tiếp: “Hay là điều một tốp Quan Huyên Vệ và đạo binh từ chiến trường Hư Chân về?”
Lý Bán Tri khẽ cười: “Ta tự có sắp xếp, ông đừng lo, cứ làm tốt bổn phận của mình là được”.
Trương Lão do dự rồi gật đầu lui xuống.
Lý Bán Tri lấy ra một bức tranh, bức tranh vẽ Diệp Quân.
Bà ấy nhìn hồi lâu rồi quay đầu nhìn ra cửa sổ, khẽ nói: “Thằng nhóc này, rất ưu tú!”
Nói rồi, bà ấy bỗng cầm tóc lên, tóc đã lấm tấm bạc rồi. Bà ấy khẽ cười: “Ta giữ gìn thiên hạ này giúp người đã lâu như vậy, cũng nên đến lúc kết thúc rồi”.
Nói đến đây, bà ấy cất bức tranh đi, ánh mắt lạnh lùng: “Người đâu, truyền lệnh cho Ám U viện chủ, bảo ông ấy lập tức dẫn tất cả cường giả đỉnh cấp nhất của Ám Viện tới tổng viện, cứ nói, bảo ông ấy tới đón tân vương của bọn họ!”
Nói xong, bà ấy lại bổ sung thêm một câu: “Không được để bất kỳ thế gia và tông môn nào biết chuyện này!”
Trong bóng tối, một ông lão lặng lẽ lui xuống!
Đón tân vương, trừ nội loạn!
Núi Huyền Không, Kiếm Tông.
Sau núi Huyền Không là mười vạn ngọn núi dài bất tận, núi ôm núi, trùng điệp không dứt, nhìn không thấy điểm cuối, vô cùng hùng vĩ tráng lệ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...