Hậu Duệ Kiếm Thần
Trong thời gian ngắn ngủi, sau lưng Lục Thiên đã có mấy chục vạn người.
Còn phía Diệp Quân còn chưa đủ một vạn người.
Xét về số lượng người, họ đã bị nghiền nát toàn diện.
Nhưng xét về khí thế, Kiếm Tông không hề yếu thế.
Ngày càng có nhiều người chọn phe.
Nhưng đa số đều đến sau lưng người mang thiên mệnh.
Mặc dù phía người mang thiên mệnh càng lúc càng nhiều người, nhưng những kiếm tu bên phía Kiếm Tông không hề sợ hãi, trong mắt họ chỉ có ý chí chiến đấu.
Thư viện Quan Huyên là tông môn mạnh nhất.
Lúc này, trên bầu trời vang lên tiếng rồng gầm, ngay sau đó, trên đầu mọi người xuất hiện mấy trăm con Thiên Long, từng đạo uy long đáng sợ không ngừng quét xuống.
Nhìn thấy Thiên Long, khóe miệng của người mang thiên mệnh khẽ giật giật, xem ra sư phụ đã thuyết phục được tộc Thiên Long.
Nhưng đúng lúc này, Thiên Long dẫn đầu hóa thành một tia sáng, đáp xuống bên cạnh Diệp Quân.
Người này chính là Ngao Thiên Thiên.
Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử, đã lâu không gặp!”
Diệp Quân cười nói: “Thiên Thiên cô nương, đã lâu không gặp!”
Ngao Thiên Thiên chớp mắt: “Ta chỉ có thể dẫn mấy trăm Thiên Long tới, mong công tử đừng chê ít!”
Diệp Quân mỉm cười: “Cảm ơn!”
Ngao Thiên Thiên phất tay, những Thiên Long kia hóa thành hình người, đáp xuống cột đá phía sau Diệp Quân.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Lục Thiên bỗng trở nên lạnh lùng, gã nhìn chằm chằm Ngao Thiên Thiên: “Thiên Thiên cô nương, đây là sự lựa chọn của tộc Thiên Long các cô sao?”
Ngao Thiên Thiên cười: “Đúng vậy!”
Lục Thiên gật đầu, mỉm cười: “Được, tốt lắm!”
Giọng nói rất bình tĩnh, nhưng ai cũng cảm nhận được sự tức giận của gã.
Đúng lúc này, Diệp Quân hóa thành một đạo kiếm quang, xuất hiện trên đài sinh tử, hắn ngẩng đầu nhìn Lục Thiên, cười nói: “Thật đáng tiếc là trận đấu trước ta chưa giết được ngươi. Không cần đợi hai tháng sau nữa, bây giờ chúng ta đấu sớm, được không?”
Đấu sớm!
Lục Thiên đang định nói thì một âm thanh từ trên trời vang lên: “Ngươi đánh giỏi lắm sao?”
Rắc!
Thời không tách lìa, một chàng trai trẻ chậm rãi bước vào.
“Ngộ Minh học trưởng!”
Học sinh Võ Viện hô lớn.
Đây là người đứng thứ ba trong Võ Bảng.
Trong Võ Viện có Võ Bảng. Võ Bảng này xếp theo thực lực, Ngộ Minh này xếp thứ ba.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...