Hậu Duệ Kiếm Thần
Trương Vân Thiên trầm mặc một lát rồi nghiến răng nói: “Kẹ kiếp, người mang thiên mệnh thì sao chứ? Ta đã yên ổn cả đời rồi, lần này phải đánh cược một lần, nếu thắng, phúc địa Linh Hư ta sẽ vực dậy, linh bài của ta sẽ được đặt lên hàng đầu, con cháu nhà họ Trương sẽ biết đến cụ tổ Thiên Vân nổi tiếng!”
Trương Long Hổ hỏi: “Nếu thua cược thì sao?”
Trương Vân Thiên bình tĩnh nói: “Vậy thì sẽ không có sau này nữa! Mà cụ tổ Vân Thiên cũng sẽ biến thành một tên ngốc Vân Thiên!”
Trương Long Hổ: “…”
Đại trưởng lão dẫn Diệp Quân đến phía sau núi, phía trước Diệp Quân là nghĩa địa!”
Vừa tới đây, Diệp Quân đã cảm nhận được vô số khí tức thần thức mạnh mẽ.
Đại trưởng lão nói: “Diệp công tử, đây là tổ địa của phúc địa Linh Hư, cũng là nơi truyền thừa của phúc địa Linh Hư. Vì sự phát triển của phúc địa Linh Hư, một vài vị tổ tiên đã để lại cơ nghiệp của họ ở đây, chỉ những đệ tử cốt cán mới có thể đến nơi đây.Trong số các vị tổ tiên của phúc địa Linh Hư, có rất ít kiếm tu, nhưng cũng coi là có, có thể sẽ không giúp ích được nhiều cho Diệp công tử về kiếm đạo, nhưng sẽ giúp được rất nhiều cho ngươi về cảnh giới!”
Ông ta ngừng lại một lúc rồi nói tiếp: “Nhưng có thể thu được những điều tốt gì thì phải dựa vào chính ngươi!”
Diệp Quân gật đầu: “Đa tạ!”
Đại trưởng lão cười: “Không có gì!”
Nói xong ông ta ngừng bước: “Diệp công tử vào đi!”
Diệp Quân gật đầu, hắn bước tới trung tâm nghĩa địa, nhìn xung quanh, không nói gì nữa.
“A?”
Lúc này, một người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, ông ta đánh giá Diệp Quân một lượt, kinh ngạc nói: “Kiếm Đế? Không đúng, là Chuẩn Đại Kiếm Đế?”
Chuẩn Đại Kiếm Đế!
Vừa dứt lời, những ngôi mộ xung quanh rung động kịch liệt, ngay sau đó, hàng trăm linh hồn lao ra khỏi mộ.
Nhìn thấy cảnh này, Đại trưởng lão ở xa cũng bất ngờ.
Hàng trăm vị cụ tổ đều xuất hiện rồi.
Lúc Trương Long Hổ tới đây, cũng chỉ có hơn một trăm vị cụ tổ xuất hiện, nhưng Diệp Quân vừa tới, đã có mấy trăm vị cụ tổ xuất hiện.
Diệp Quân cũng hơi bất ngờ.
Nhiều cụ tổ vậy sao?
Diệp Quân khẽ thở dài, thế lực lớn mạnh này quả nhiên không đơn giản, có nhiều cụ tổ giúp đỡ truyền thừa như vậy, chỉ cần đời sau không quá ngu ngốc thì sẽ ngày càng có nhiều cường giả.
Dường như nghĩ tới điều gì đó, Diệp Quân hỏi trong lòng: “Tháp gia, cụ tổ của ta nhiều không?”
Tiểu Pháp đáp: “Không nhiều! Người còn sống bao gồm cả bố ngươi cũng chỉ có hai người!”
Diệp Quân lắc đầu: “Nhà ta thật quá thảm! Có mỗi hai người, sau này nếu ta đánh nhau với người khác, phải gọi tổ tiên đến, chẳng phải ta sẽ bị người ta treo lên đánh sao?”
Tiểu Tháp im lặng.
Tên ngốc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...