Hậu Duệ Kiếm Thần

Diệp Quân lặng thinh, hắn biết mỗi tinh vực đều có một người bảo vệ.

Ông lão ngẫm nghĩ rồi nói: “Diệp công tử, ta biết mục đích ngươi đến Thanh Châu là gì, cũng biết chuyện giữa ngươi và nhà họ An, biết cả việc ngươi bị đối xử không công bằng. Công tâm mà nói, ta không muốn tham dự vào chuyện này nhưng hiện giờ thư viện có lệnh bắt giữ ngươi, thế nên ta không thể cho ngươi vào Thanh Châu”.

Diệp Quân cầm kiếm chậm rãi bước đến chỗ ông lão: “Ta đến đây là vì muốn gặp Kiếm Chủ Nhân Gian, nếu thư viện là công bằng thì cần gì phải sợ ta đến gặp Kiếm Chủ Nhân Gian?”

Ông lão lắc đầu: “Ngươi không nên giết Thiên Đạo, càng không nên giết nhân viên chấp pháp, ngươi làm thế tức là đang khiêu khích kỷ luật và uy nghiêm của thư viện”.

Diệp Quân lạnh nhạt nói: “Hôm đó Thiên Đạo xuất hiện muốn giết ta, tại sao ta phải buông tay để hắn giết ta? Cho tới nay người đời đều chỉ biết Diệp Quân ta giết Thiên Đạo và nhân viên chấp pháp, nhưng có ai từng nhớ tới những gì nhà họ An và tộc Thiên Long cổ viễn làm với ta không?”

Nói rồi hắn lắc đầu khẽ cười: “Ta hiểu, ta hiểu rất rõ, Diệp Quân ta không quyền không thế, không có lai lịch, không có chỗ dựa, những người nắm quyền trong thư viện tất nhiên sẽ không đắc tội với nhà họ An gia chỉ vì ta. Nhất là thời điểm hiện nay, ta còn bị cuốn vào tranh chấp giữa các thế lực lớn trong thư viện, thế nên họ càng không thể để ta sống”.

Ông lão im lặng.

Diệp Quân nói tiếp: “Từ đầu đến cuối, ngoài Diệp chủ tịch ra, còn ai ở trong thư viện quan tâm đến đúng sai? Không có! Không một ai cả! Thư viện luôn tỏ vẻ kiêu căng, cao thượng, trong lòng họ, đúng sai không còn quan trọng nữa, họ chỉ quan tâm đến lợi ích của mình, lợi ích của tông môn, lợi ích của gia tộc mình thôi”.


Hắn cười nói: “Nếu thư viện có công bằng thật sự thì cần gì ngăn cản ta đến tìm Kiếm Chủ Nhân Gian? Chúng đang sợ điều gì?”

Ông lão thấp giọng thở dài: “Diệp công tử, ta chỉ là một người làm công, ta không hiểu và cũng không thể hiểu những gì ngươi nói, xin lượng thứ”.

Diệp Quân nhìn ông lão: “Tiền bối, thấy ông nói thế chắc cũng không phải là người xấu, ông tránh ra, ta không muốn giết ông”.

Ông lão ngẫm nghĩ rồi nói: “Tùy ý đánh một chiêu làm ra vẻ một chút được chứ?”

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Nói rồi hắn bỗng biến mất.

Ông lão cũng biến mất theo.


Vèo! Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Không trung bỗng vang lên một tiếng nổ, sau đó ông lão liên tục lùi về sau.

Còn Diệp Quân biến thành kiếm quang biến mất ở bên dưới.

Ông lão đứng đó nhìn kiếm quang ở bên dưới, thấp giọng thở dài, thầm nói đáng tiếc.



Núi Thương Lan.

Bây giờ núi Thương Lan là một ngọn núi lớn nổi tiếng nhất ở Thanh Châu, vì thư viện Quan Huyên ở Thanh Châu được thành lập ở đây.

Quan trọng nhất là trước đó Kiếm Chủ Nhân Gian từng học ở đây.

Nơi này là thánh địa trong lòng rất nhiều người Thanh Châu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui