Hậu Duệ Kiếm Thần

Hôm nay ai giết Diệp Quân thì người đó sẽ bị người đứng đằng sau Diệp Quân trả thù.

Nữ kiếm tu đó còn dám giết cả nhà họ An thì ai có thể chịu nổi được sự trả thù của bà ấy?

Nghĩ đến đây, nhiều người núp trong tối đều tỉnh ngộ.

Tiền thưởng rất hấp dẫn nhưng cũng phải bỏ mạng ra mới được.

Trừ khi thế lực của mình có thể không sợ Đại Kiếm Đế trả thù.

Thế là có vài người đã lặng lẽ bỏ đi, không muốn nhào vào vũng nước đục này.

Diệp Quân và Tịch Huyền ở đằng xa lại bước lên tàu, tàu vũ trụ khởi động tiếp tục chạy về hướng Thanh Châu.

Diệp Quân đứng trên tàu vũ trụ, hắn nhắm mắt lại.

Thanh Châu!


Hắn biết những lời mình vừa nói chắc chắn có thể uy hiếp được vài người, nhưng không thể uy hiếp được tất cả mọi người. Những người còn dám ra tay sau đó chắc chắn là những cường giả xuất thân từ các gia tộc hàng đầu hoặc là cường giả của thư viện Quan Huyên.

Thư viện Quan Huyên.

Diệp Quân siết chặt nắm đấm hai tay, hắn đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, cũng không thể không làm thế.

Đường cùng!

Tịch Huyền ở một bên bỗng bước đến trước mặt Diệp Quân, cô ấy khẽ nói: “Không sao, đừng quá lo lắng, chỉ cần chúng ta đến được Thanh Châu, Kiếm Chủ Nhân Gian xuất hiện nhất định sẽ làm chủ cho chúng ta”.

Diệp Quân gật đầu, khẽ nói: “Mong là vậy”.

Tịch Huyền nhìn Diệp Quân, mỉm cười không nói gì thêm.

Ba ngày nữa trôi qua.


Ba ngày nay vẫn không có ai ra tay.

Tịch Huyền đứng bên cạnh Diệp Quân nhìn tinh vực phía xa: “Phía trước là tinh vực Thanh Châu rồi”.

Tinh vực Thanh Châu!

Bước vào tinh vực Thanh Châu nhiều nhất hai ngày là có thể đến được thư viện Quan Huyên ở Thanh Châu.

Hai ngày!

Nhiều nhất là hai ngày.

Diệp Quân quay đầu sang nhìn Tịch Huyền, Tịch Huyền liếc nhìn hắn cười nói: “Có phải ngươi lại muốn đuổi ta đi không?”

Diệp Quân im lặng không nói.

Tịch Huyền khẽ vén sợi tóc qua bên tai, khẽ nói: “Ngươi yên tâm đi. Nếu kẻ địch thật sự quá mạnh, ta nhất định sẽ chạy trốn trước. Ta không có quan hệ thân thích gì với ngươi, ta sẽ không cùng chết cùng sống với người đâu”.

Diệp Quân nhìn Tịch Huyền nghiêm túc nói: “Nếu có nguy hiểm gì, cô nhất định phải chạy đi trước”.

Tịch Huyền gật đầu: “Ta biết rồi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui