Hậu Duệ Kiếm Thần
Trương Long Hổ nhìn Diệp Quân, vẻ mặt phức tạp: “Chúc mừng!”
Diệp Quân khó hiểu: “Chúc mừng gì?”
Trương Long Hổ trầm giọng nói: “Lẽ nào huynh không biết vừa nãy mình mới bước vào cảnh giới ‘Kiếm tâm tương thông, người kiếm hợp nhất’?”
Diệp Quân do dự một lát rồi hỏi: “Cảnh giới kiếm tâm tương thông, người kiếm hợp nhất sao? Đó là gì?”
Trương Long Hổ thấy cạn lời!
Mẹ nó!
Huynh đang đùa tới ta đấy à?
Diệp Quân thành thật nói: “Thật sự ta không hiểu, ta chỉ biết, vừa nãy trong tâm ta có cảm ngộ, sau đó thì bước vào một trạng thái rất huyền diệu. Còn về cảnh giới gì gì đó mà huynh vừa nói, đúng là ta chưa từng được nghe!”
Trương Long Hổ nhìn Diệp Quân, thấy vẻ mặt Diệp Quân thành thật, không hề làm bộ thì hỏi ngay: “Chắc huynh có sư phụ chứ?”
Diệp Quân gật đầu: “Có, nhưng sư phụ ta không thường xuyên ở bên”.
Trương Long Hổ im lặng.
Sư phụ không thường xuyên ở bên mà huynh đã tu luyện được đến trình độ này!
Chỉ có thể nói một từ: Đỉnh!
Trương Long Hổ thở dài, phải công nhận y cảm thấy hơi bị đả kích!
Trong mắt người khác, y là một thiên tài hiếm có, y cũng tự nhận mình là thiên tài, nhưng lúc này, y thấy mình rất bình thường!
Không có ai là giỏi nhất, chỉ có giỏi hơn!
Lúc này, Diệp Quân bỗng nói: “Mong các hạ nói cho ta biết về cảnh giới kiếm tâm tương thông, người kiếm hợp nhất!”
Trương Long Hổ thôi không suy tư nữa, y nói: “Chính là một loại cảnh giới trong kiếm đạo, tâm và kiếm ý tương thông, kiếm và tâm hợp nhất, kiếm có trong tay hay không, người có xuất hiện hay không cũng không còn quá quan trọng. Phàm những người bước vào được cảnh giới này thì chắc chắn sẽ trở thành Đại Kiếm Đế!”
Chắc chắn sẽ trở thành Đại Kiếm Đế!
Sau một hồi suy ngẫm, Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Trương Long Hổ nhìn Diệp Quân với vẻ mặt phức tạp: “Diệp công tử, trận chiến này ta đã thua rồi!”
Nhận thua!
Đương nhiên Trương Long Hổ y có thua có chịu!
Là một người tu đạo, điều kị nhất là không chịu nhận thua, những kẻ thua rồi không chịu nhận mà giận dỗi oán trách, sau đó còn tìm cơ hội trả thù chính là những kẻ tồi nhất.
Cũng là những kẻ khiến y xem thường nhất!
Đàn ông thắng được thì cũng phải thua được.
Diệp Quân nhìn Trương Long Hổ: “Trương huynh, ta muốn thỉnh giáo huynh một vấn đề, nhưng lại sợ mạo muội…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...