Hậu Duệ Kiếm Thần
Diệp Quân cười nói: “Ngươi xuất hiện bên cạnh ta vì lý do gì đều không quan trọng, quan trọng là ngươi luôn đối xử tốt với ta, không hề có gì ác ý, hơn nữa còn giúp ta rất nhiều lần nguy cấp. Ta hiểu ngươi cũng có nỗi khổ riêng nên mới giấu ta một số chuyện”.
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Hắn có ý gì vậy? Lạt mềm buộc chặt à?”
Giọng nói thần bí nói: “Chắc đây là lời nói thật lòng của hắn!”
Tiểu Tháp thở dài: “Hắn nói vậy làm ta cảm thấy hơi ngại! Thà rằng hắn cứ chơi đùa với ta đi!”
Ngoài mặt, Diệp Quân không quan tâm đến vấn về này nữa, hắn nhìn về phía cuối chân trời đầy sao, dải ngân hà sáng ngời, bình yên sâu thẳm.
Giờ khắc này, hắn cũng thấy hơi hoang mang.
Vì hắn cũng không ngờ mọi chuyện sẽ phát triển đến mức này.
Lời Tiểu Tháp nói càng khiến hắn lo lắng hơn.
Kiếm Chủ Nhân Gian thân với nhà họ An hay thân với hắn hơn?
Rõ ràng là thân với nhà họ An!
Nếu Kiếm Chủ Nhân Gian làm việc vì tình riêng, vậy thì hắn đi cáo trạng chẳng phải là tự đâm đầu vào chỗ chết sao?”
Nhưng bây giờ hắn không còn cách nào khác nữa!
Chỉ có thể đến Thanh Châu cáo trạng.
Nếu Kiếm Chủ Nhân Gian anh minh thì tốt quá.
Nếu không anh minh thì chỉ có thể lấy kiếm Hành Đạo ra để kết thúc mọi chuyện.
Lúc này, Tịch Huyền đột nhiên chỉ về nơi xa: “Nhìn kìa!”
Diệp Quân định thần lại, nhìn về phía xa, cách đó ngàn thước, có một cậu thanh niên đứng đó, tay cầm trường đao, nở nụ cười nhạt.
Tịch Huyền trầm giọng nói: “Đến rồi!”
Diệp Quân khẽ gật đầu: Nhanh thật!”
Tịch Huyền điều khiển tàu mây dừng lại, sau đó thu tàu mây lại, nếu phải đánh nhau thì cũng không để tàu mây bị phá hỏng.
Thanh niên cầm đao nở nụ cười: “Ngươi là Diệp Quân à?”
Diệp Quân gật đầu.
Thanh niên cầm đao cười lớn: “Giết được ngươi sẽ có hai đạo số mệnh đại đạo cùng trăm vạn tiên tinh, tại hạ bất tài, muốn thử xem!”
Diệp Quân đột nhiên biến mất tại chỗ.
Vụt!
Một nhát kiếm chém ra!
Vừa nhìn thấy Diệp Quân biến mất, con ngươi của thanh niên cầm đao co rút lại, vừa định rút đao ra chém thì một kiếm đã đâm vào trán gã.
Xẹt!
Máu tươi chảy theo kiếm của Diệp Quân, bỗng chốc, khuôn mặt của thanh niên cầm đao be bét máu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...