Hậu Duệ Kiếm Thần

Lúc này, nén nhang kia đã cháy hết, khí thế Võ Đạo trong đất trời lập tức biến mất.

An Khinh Hàn đang muốn rời đi nhưng cô ấy chợt xoay người nhìn về phía Diệp Quân ở cách đó không xa, khi nhìn thấy Diệp Quân, cô ấy chợt cau mày.

Diệp Quân hơi nghi ngờ, nha đầu kia nhìn hắn làm gì?

Với thực lực của hắn bây giờ, nha đầu này không thể nhận ra thân phận của hắn mới phải.

Lúc này An Khinh Hàn thu hồi tầm mắt, biến mất khỏi vị trí vừa đứng.

Diệp Quân thì lại thấy khó hiểu, nha đầu kia không thể nhìn hắn mà không có lý do gì được…

Lúc này, mấy người xung quanh đều quỳ xuống, thấy thế, Diệp Quân hơi chần chừ, sau đó cũng ngồi xuống.

Phương Ngự ở bên cạnh Diệp Quân lau mồ hôi trên mặt, cười khổ: “Thực lực của An chủ tịch đúng là đáng sợ, đây còn chỉ là một hư ảnh, nếu là bản thể thì không biết sẽ đáng sợ đến mức nào nữa…”


Diệp Quân cười khẽ: “Đúng là rất mạnh”.

Phương Ngự quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, nói bằng giọng nghiêm túc: “Dương huynh, có phải huynh che giấu thực lực của mình không? Nói thật thì ta không ngờ huynh lại có thể chịu được lâu như thế, vì huynh nói huynh chỉ mới ở cảnh giới Nhân Tiên…”

Không chỉ tất cả cảnh giới Nhân Tiên xung quanh đều đã bị loại mà cả cảnh giới Địa Tiên cũng không ngoại lệ, một vài cảnh giới Chân Tiên không mạnh cũng đã bị loại.

Mà Diệp Quân có cảnh giới Nhân Tiên lại có thể chịu được, đương nhiên là hắn ta rất ngạc nhiên.

Diệp Quân cười khẽ: “Đúng là có che giấu chút thực lực”.

Phương Ngự cũng cười: “Đây cũng là chuyện bình thường, những người đến nơi này đều có một vài lá bài tẩy của riêng mình”.

Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn nhóm người Nạp Lan Cổ ở cách đó không xa, nhóm người Nạp Lan Cổ đều còn ở đây, mà hắn phát hiện lúc khí thế cuối cùng chợt tăng mạnh, dường như mấy người đó đều đã đoán trước, vì thế ai nấy đều đã chuẩn bị từ trước, mà những người không chuẩn bị kia đều đã bị loại cả.

Lúc này, Thạch thống lĩnh kia chợt xuất hiện, sau khi Thạch thống lĩnh xuất hiện, tất cả mọi người đều đứng dậy.


Thạch thống lĩnh nhìn thoáng qua mọi người, sau đó cất lời: “Chúc mừng”.

Chúc mừng!

Nghe thấy lời của Thạch thống lĩnh, mọi người đều nở nụ cười.

Chỉ còn cửa ải cuối cùng là có thể cá chép hóa rồng rồi.

Đối với rất nhiều con cháu thế gia, có thể trở thành Quan Huyên Vệ, dù là Ngoại Vệ cũng có thể thay đổi vận mệnh.

Thạch thống lĩnh cất lời: “Chia nhóm”.

Nói xong, ông ta vung tay áo, một thùng gỗ khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người, trong thùng gỗ là một lệnh bài.

Thạch thống lĩnh nói: “Trên mỗi lệnh bài đều có một số, người rút được lệnh bài có số giống nhau sẽ thành một nhóm, lập tức được truyền tống đến sàn đấu võ”.

Lúc này, mấy người Diệp Vân và Nạp Lan Cổ tiến lên phía trước, mở lòng bàn tay, một lệnh bài xuất hiện trong tay bọn họ, sau đó bọn họ lập tức bị truyền tống đi.

Phương Ngự nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Diệp huynh, hy vọng chúng ta sẽ không vào một nhóm!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận