Hậu Duệ Kiếm Thần
Roẹt!
Một tia kiếm quang chợt lóe lên.
Sắc mặt Lưu Kỳ lập tức thay đổi. Gã cuống quýt quay người lại, trong người tuôn ra một tia sáng vàng rực. Ngay sau đó, cả người gã được chiếc áo giáp vàng bao bọc, thế nhưng vẫn chậm một bước!
Roẹt!
Một thanh khí kiếm xuyên qua cổ họng gã ngay khi lớp áo giáp vàng kia trùm lên cổ.
Phụt!
Máu tươi bắn tung tóe, cả người Lưu Kỳ đổ rầm xuống đất.
Uỳnh!
Mặt đất cũng phải rung chuyển!
Yếu tố bất ngờ này khiến tất cả mọi người đều sửng sốt!
Một bóng đen phóng như bay về phía gã cầm đao, khiến gã ta hoảng hốt định lùi lại. Cuối cùng vẫn bị kiếm quang đâm thẳng vào giữa hai lông mày!
Rầm!
Gã ta trợn ngược mắt rồi ngã xuống!
Bấy giờ, Diệp Khải mới nhìn thấy Diệp Quân!
Y ngạc nhiên thốt lên: “Diệp Quân ca!”
Diệp Quân chỉ đáp lại vỏn vẹn một chữ: “Giết!”
Dứt lời, hắn hùng dũng lao lên!
Nghe thấy thế, Diệp Khải cũng vọt ra!
Đám người kia chứng kiến cảnh tượng này đều kéo nhau bỏ chạy. Nhưng tốc độc của Diệp Quân nhanh hơn bọn chúng nhiều.
Xoẹt!
Một tia kiếm quang bắn ra, đầu của một kẻ bị chém bay đi!
Một người khác thấy thế hoảng sợ hét lên: “Mẹ nó… Ta là đệ tử của Thượng Tiêu Tông, cha ta là đại trưởng lão của Thượng Tiêu Tông. Ngươi dám giết ta thì cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu. Ông ấy chỉ có một đứa con trai, ngươi giết ta thì ông ấy sẽ không còn người nối dõi!”
Diệp Quân vọt tới trước mặt hắn ta, dứt khoát chĩa kiếm vào giữa trán đối phương.
Những người còn lại bên cạnh hắn ta đều đã bỏ mạng!
Hắn ta run rẩy, mặt mũi tát mét: “Đại ca! Chuyện này chỉ là hiểu lầm!”
Diệp Quân nhìn chằm chằm đối phương tra hỏi: “Thượng Tiêu Tông lợi hại vậy sao?”
Hắn ta gật đầu như bổ củi: “Lợi hại lắm!”
Diệp Quân hài lòng chỉ vào Lưu Kỳ đang thoi thóp bên cạnh: “Ngươi giết hắn đi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...