Hậu Duệ Kiếm Thần
Nhưng hắn tạm thời không thể tu luyện, bởi vì tinh thể Vĩnh Hằng và quả Thiên Hành đều ở trong Tiểu Tháp, mà Tiểu Tháp lại không được mang vào, bây giờ tu luyện ở đây, không có quả Thiên Hành và tinh thể Vĩnh Hằng hỗ trợ, không thể tu luyện thành công. Tu luyện thân xác rất tốn tiền!
Bố Huyền cười: “Thế nào?”
Diệp Quân gật đầu: “Rất mạnh!”
Bố Huyền cười lớn: “Đương nhiên rồi, nó được một vị Thiên Hành Chủ của chúng ta sáng tạo ra đấy, cực kỳ cực kỳ mạnh. Chỉ tiếc là người dân nền văn minh Thiên Hành đều không thích tu luyện thân xác, vì thế sau này không còn người dân nào mạnh được như vị Thiên Hành Chủ đó nữa!”
Diệp Quân nói: “Tiền bối muốn ta nói gì với bà ấy?”
Nụ cười của Bố Huyền dần biến mất: “Ngươi cũng biết bây giờ Thiên Hành Chủ của nền văn minh Thiên Hành ta đang mắc kẹt ở vũ trụ Vô Gian, có thể nói là lúc này nền văn minh Thiên Hành đang vô cùng khó khăn…”
Diệp Quân hỏi: “Ý đồ thật sự của tiền bối là muốn ta nói sự thật cho bà ấy, đúng không?”
Trong mắt Bố Huyền hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Sao ngươi biết?”
Diệp Quân nói: “Năm xưa đã đánh tới mức đó rồi, sao bà ấy ó thể từ bỏ hận thù đối với nền văn minh Thiên Hành được? Nếu bây giờ ta đến khuyên bà ấy buông bỏ hận thù, chắc chắn bà ấy sẽ chém chết ta ngay. Hơn nữa ta cũng sẽ không làm điều đó, bởi vì rất vô đạo đức, làm người không thể quá thánh thiện”.
Khuyên người ta buông bỏ hận thù?
Đương nhiên hắn sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như vậy!
Năm đó nền văn minh Thiên Hành suýt nữa giết chết đối phương, sau đó còn trấn áp người ta bao nhiêu năm, bây giờ hắn tới khuyên người ta buông bỏ hận thù, vậy thành ra cái gì?
Kẻ khuyên người khác rộng lượng đều là kẻ ngu!
Bố Huyền khẽ thở dài: “Ta cũng biết bà ấy không thể nào buông bỏ hận thù với nền văn minh Thiên Hành được, bởi vậy lần này ta bảo ngươi vào là muốn ngươi thăm dò xem tình hình hiện tại của bà ấy thế nào, để chúng ta còn chuẩn bị. Đương nhiên ta không bảo ngươi vào đó để tìm cái chết, ngươi không phải người dân của nền văn minh Thiên Hành, khả năng cao bà ấy sẽ không giết ngươi đâu, bà ấy chỉ hận nền văn minh Thiên Hành”.
Diệp Quân gật đầu: “Hy vọng vậy!”
Bố Huyền nói: “Đi theo ta”.
Nói xong y xoay người đi về phía xa.
Diệp Quân đi theo.
Bố Huyền nhìn Diệp Quân, cười hỏi: “Ngươi tên là gì?”
Diệp Quân đáp: “Diệp Quân”.
Bố Huyền dừng bước, xòe tay ra, một lá bùa xuất hiện trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân hơi khó hiểu: “Đây là thứ gì?”
Bố Huyền đáp: “Quyền phù, bên trong có chứa quyền kỹ của ta. Nếu bà ấy thật sự ra tay với ngươi thì ngươi hãy kích hoạt lá bùa này, ta sẽ đưa ngươi ra. Đương nhiên ta cũng chưa giao đấu với bà ấy bao giờ nên không biết thực lực của bà ấy mạnh đến đâu, càng không biết quyền kỹ này của ta có thể ngăn được bà ấy hay không…”
Diệp Quân trầm giọng: “Bà ấy là quan chấp hành đứng đầu, tiền bối cũng vậy, cho dù có chênh lệch thì chắc cũng không quá lớn đâu nhỉ?”
Bố Huyền gật đầu: “Ta cũng nghĩ vậy”.
Diệp Quân không nói nên lời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...