Hậu Duệ Kiếm Thần

Nghe Thần Trạch nói thế, Nhị điện chủ không nói gì, chỉ nhíu mày trầm tư như thể đang khó xử.

Thấy Nhị điện chủ không từ chối thẳng thừng, Thần Trạch cảm thấy vẫn còn cơ hội, vội nói: “Nhị điện chủ, ngoài việc giết Diệp Quân, chỉ cần Ly Hận Thiên ta có thể làm thì ta sẽ không từ chối bất kỳ chuyện gì”.

Gã cũng muốn điềm tĩnh nhưng Ly Hận trường đồ này quá quan trọng với Ly Hận Thiên.

Gã không thể điềm tĩnh.

Vì quyền chủ động không nằm trong tay gã.

Nhị điện chủ im lặng một hồi rồi nói: “Ta có thể hiểu nỗi khó xử của các ngươi, dù sao người đằng sau Diệp Quân quả thật không tầm thường, cho dù ta là Ly Hận Thiên thì cũng không muốn bị cuốn vào vòng xoáy này”.

Nghe thế Thần Trạch không khỏi nhìn Nhị điện chủ trước mặt, thiện cảm với người này tăng lên không ít, Nhị điện chủ này vẫn là người hiểu lý lẽ.

Nhị điện chủ lại nói: “Như vậy thì sao, ngươi đi bắt giúp ta một người, cũng không cần giết cô ta, chỉ cần bắt về đây là được”.


Thần Trạch nói: “Ai?”

Nhị điện chủ nói: “Chu Phạn, nữ hoàng đương nhiệm của Đại Chu”.

Thần Trạch nói: “Có liên quan đến Diệp Quân?”, Nhị điện chủ gật đầu.

Thần Trạch hơi do dự.

Khâu Bạch Y mỉm cười nói: “Vừa muốn lấy đồ vừa không muốn làm gì, thế giới này làm gì có chuyện tốt như vậy? Ngươi nói xem?”

Dứt lời, ông ta xoay người định đi, Thần Trạch vội nói: “Khoan đã”.

Khâu Bạch Y xoay người nhìn Thần Trạch, không nói gì.

Thần Trạch do dự một lúc, sau đó nói: “Chỉ là bắt về, không giết?”


Khâu Bạch Y gật đầu: “Ừ”.

Thần Trạch lặng im một hồi rồi nói: “Được”.

Khâu Bạch Y nói: “Ta sẽ đợi ngươi ở đây”, Thần Trạch gật đầu, sau đó xoay người rời đi. Nhìn Thần Trạch biến mất ở tận cuối vũ trụ, Khâu Bạch Y nhắm mắt lại. Ly Hận Thiên!

Thế lực này không đơn giản như bề ngoài.

Sau khi tạm biệt Khâu Bạch Y, không lâu sau Thần Trạch đã đến vũ trụ Đại Chu.

Thần Trạch nhìn hoàng thành Đại Chu ở phía xa, lặng im không nói.

Gã biết chuyện này chắc chắn không đơn giản như vậy, nhưng gã không còn sự lựa chọn nào khác, vì Ly Hận trường đồ thực sự rất quan trọng với Ly Hận Thiên.

Chỉ bắt không giết!

Nghĩ đến đây, Thần Trạch cảm thấy hẳn là không có vấn đề gì, dù sao gã cũng không giết người, sẽ không nhiễm phải nhân quá quá lớn, nếu Ác Đạo Minh giết, đó cũng là chuyện của Ác Đạo Minh.

Lúc này Thần Trạch không còn do dự nữa, gã bước ra một bước, ngay lập tức đã bước vào lãnh thổ Đại Chu, nhưng chân gã còn chưa tiếp đất, một luồng kiếm khí giáng thẳng xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui