Thượng Thần Thiên Huyên ngẩng đầu lên nhìn, chỉ một ánh mắt đã có thể xuyên qua hư không, đi đến đại điện nội các.
Trong đại điện, Mục Tướng bỗng ngẩng đầu lên, một lúc sau ông ta nhíu chặt mày.
Nhị điện chủ ở một bên nhíu mày: “Sao thế?”
Sắc mặt Mục Tướng trở nên âm trầm: “Hắn không ở hải vực Thiên Hành”.
Nghe thế Nhị điện chủ cũng nhíu mày.
Mục Tướng nhìn Khâu Bạch Y, không nói gì.
Sau khi cân nhắc một lát, Khâu Bạch Y nói: “Điều này khiến ta thấy ngạc nhiên…”, Mục Tướng khá khó hiểu: “Hắn không ở hải vực Thiên Hành thì sẽ ở đâu?”, nói rồi ông ta lại nhìn Khâu Bạch Y.
Khâu Bạch Y im lặng một lúc rồi nói: “Chúng ta đã đánh giá thấp Diệp công tử này rồi”, nói đến đây ông ta nhìn Mục Tướng: “Nhưng vẫn còn một cách khác để khiến hắn chủ động ra đây, nhưng cách này hơi hèn hạ…”
Mục Tướng hỏi: “Cách gì?”
Khâu Bạch Y nói: “Theo ta biết hắn có một người bạn tâm giao ở vụ trụ Đại Chu, tên là Chu Phạn, cũng là Nữ hoàng hiện giờ của Đại Chu. Nếu bắt cô ta lại thì một người trọng tình nghĩa như Diệp Quân chắc chắn sẽ xuất hiện để cứu cô ta”.
Mục Tướng đứng lên: “Người đâu”.
Ông ta vừa dứt lời, một cường giả áo giáp đen bước vào trong điện, cường giả đó cung kính chào Mục Tướng: “Mục Tướng”.
Mặt Mục Tướng không cảm xúc: “Mục Đồng lập tức dẫn hai mươi người chấp pháp đến vũ trụ Đại Chu bắt người phụ nữ tên Chu Phạn về”.
Lúc này, Khâu Bạch Y bỗng giơ ngón tay lên, một quyển trục xuất hiện trước mặt Mục Đồng: “Trong quyển trục này là tọa độ của Đại Chu”, Mục Đồng cầm lấy quyển trục, xoay người rời đi, Mục Tướng bỗng nói: “Khoan đã”.
Mục Đồng dừng bước, xoay người nhìn Mục Tướng, cung kính nói: “Mục Tướng còn có gì dặn dò?”
Mục Tướng không trả lời mà nhìn Khâu Bạch Y: “Nhị điện chủ, thực lực Đại Chu thế nào?”
Có bài học xương máu từ lần trước, ông ta không còn dám coi thường kẻ địch nữa. Diệp Quân này quả thật bất thường, Khâu Bạch Y nói: “Đại Chu là nền văn minh vũ trụ cấp bốn, ngay cả cường giả cảnh giới Diệt Đạo cũng không có”.
Mục Tướng khẽ gật đầu, sau đó nhìn Mục Đồng: “Để đảm bảo an toàn, vẫn nên dẫn thêm vài người nữa thì hơn”.
Mục Đồng cung kính chào: “Tuân lệnh”.
Nói rồi gã xoay người rời khỏi đại điện.
Sau khi Mục Đồng đi, Mục Tướng nhíu chặt mày: “Diệp Quân sẽ đi đâu được?”
Nhị điện chủ ở một bên quay đầu nhìn ra ngoài đại điện, ánh mắt hiện lên một tia ngờ vực, người này không ở hải vực Thiên Hành lại khiến ông ta cảm thấy hơi kinh ngạc, ngoài hải vực Thiên Hành, hắn còn có thể đi đâu? Bạch Khâu Y nhắm mắt lại, đại điện rơi vào tĩnh lặng. Lúc này dĩ nhiên Diệp Quân không ở hải vực Thiên Hành, hắn đang ở một nơi mà mọi người đều không ngờ đến: Thiên Hành Sinh Mệnh Giới.
Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, mà nơi nguy hiểm này không phải là hải vực Thiên Hành mà là Thiên Hành Sinh Mệnh Giới.
Mục tiêu đầu tiên của hắn là hải vực Thiên Hành, nhưng sau đó hắn lại cảm thấy không ổn, vì Nhị điện chủ này rất không đơn giản, rất có thể đối phương sẽ đoán được hắn sẽ ở hải vực Thiên Hành, cho nên hắn dứt khoát dùng kiếm Thanh Huyên xuyên qua đến Thiên Hành Sinh Mệnh Giới.
Đương nhiên làm thế cũng hơi mạo hiểm, vì Thiên Hành Sinh Mệnh Giới là nơi quan trọng nhất của nền văn minh Thiên Hành, nếu bị phát hiện ở đây rất có thể là mọc cánh cũng khó chạy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...