Hậu Duệ Kiếm Thần
Dứt lời, cô ta đứng dậy rời đi.
Sau khi Thiên Võ Tân đi, Tức Mặc Phong nhíu mày.
Lúc này, ông lão tóc bạc bên dưới trầm giọng hỏi: “Tộc trưởng đang lo lắng vì điều gì vậy?”
Tức Mặc Phong đáp: “Chuyện này nhìn từ ngoài mặt là một cơ duyên lớn, nhưng ta vẫn cảm thấy có gì đó khác thường, hơn nữa ông cũng hiểu tính Tiểu Lan đấy, con bé chắc chắn không phải người không có não. Nếu con bé đã chọn giúp đỡ Diệp công tử kia thì chắc chắn là có suy nghĩ của riêng mình… Ông lập tức gọi con bé về đây, ta muốn hỏi kỹ càng”.
Ông lão tóc bạc gật đầu: “Được!”
Dứt lời, ông ta đứng dậy rời đi.
Nửa canh giờ sau, Tức Mặc Lan trở về tộc Tức Mặc.
Tức Mặc Lan đứng trong điện, nhíu chặt mày: “Đạo Đế?”
Tức Mặc Phong gật đầu: “Đúng vậy”.
Tức Mặc Lan nhíu mày, không nói một lời.
Tức Mặc Phong lại hỏi: “Con từng tiếp xúc với Diệp công tử kia, hắn ta rốt cuộc là một người thế nào?”
Tức Mặc Lan lỡ miệng nói: “Anh tuấn…”
Nói đến đây, cô ta vội dừng lại.
Tức Mặc Phong sửng sốt.
Sắc mặt Tức Mặc Lan không thay đổi, cô ta nói tiếp: “Diệp công tử này cực kỳ không đơn giản”.
Tức Mặc Phong vội hỏi: “Sao lại nói thế?”
Tức Mặc Lan giải thích: “Con rất ít tiếp xúc với hắn ta, cũng không hiểu gì nhiều về thế lực sau lưng hắn ta, nhưng con có thể chắc chắn người đứng sau hắn ta không hề đơn giản”.
Tức Mặc Phong thắc mắc: “Không đơn giản thế nào?”
Tức Mặc Lan chần chừ một lúc rồi đáp: “Trực giác”.
Tức Mặc Phong nhất thời cạn lời.
Trực giác?
Cái này không thể thuyết phục người khác được.
Tức Mặc Lan cất lời: “Cha, người nghĩ xem, Ác Đạo Minh phái một vị Tứ điện chủ đến giết hắn ta có ý nghĩa thế nào?”
Tức Mặc Phong trầm giọng nói: “Nhưng đây là một cơ hội lớn với chúng ta, vì Đạo Đế kia sẵn lòng chia sẻ ‘Chiêu Võ Kinh’. Nếu tộc Tức Mặc chúng ta không tham gia, bỏ lỡ cơ hội này, thì thật sự không thể nào trở lại thời kỳ huy hoàng như năm đó nữa”.
Tức Mặc Lan chợt nói: “Không bằng chúng ta đi ngược đường đi”.
Tức Mặc Phong nhìn Tức Mặc Lan: “Đi ngược đường?”
Tức Mặc Lan gật đầu: “Chúng ta có thể cược, nhưng không cần cược lớn như thế, hơn nữa là không cược vào Ác Đạo Minh”.
Tức Mặc Lan trầm giọng nói: “Nói rõ đi”.
Tức Mặc Lan nhẹ nhàng vuốt tóc bên tai, sau đó nói: “Con và Diệp công tử kia coi như có chút quen biết, con có thể tiếp tục kết thân với hắn ta, cung cấp chút tin tức cho hắn ta, đương nhiên là lấy danh nghĩa cá nhân. Hơn nữa phải tiến hành lặng lẽ, dù sau này thật sự bại lộ, mọi người cũng có thể đuổi con khỏi gia tộc, phủi sạch quan hệ với con…”
Tức Mặc Phong hơi nghi ngờ: “Vì sao con muốn cược vào hắn ta?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...