Hậu Duệ Kiếm Thần
Vì ở nhà họ Đạo, vị trước mặt này đã là sư tổ rồi, cụ ta còn sư phụ à? Chưa từng nghe nói.
Chu Phạn nhìn ngọc bội trước mặt, vẻ mặt lộ ra vẻ kỳ quái.
Sư tổ nhà họ Đạo nhìn Chu Phạn, khẽ cười không nói gì.
Chu Phạn im lặng một lúc rồi nhận lấy ngọc bội: “Ta nhận thay Diệp công tử”.
Cô ta biết vị sư tổ nhà họ Đạo này muốn làm cho quan hệ của nhà họ Đạo và Diệp Quân trở nên bền chặt hơn, nhưng điều này cũng rất bình thường, dù sao nhà họ Đạo đã từ bỏ tất cả.
Có lẽ sư tổ nhà họ Đạo không cần quan hệ thân phận này, nhưng người đời sau của nhà họ Đạo chắc chắn sẽ cần. .
Dù sao tình nghĩa của con người sẽ nhạt dần đi.
Nhưng nếu Diệp Quân có một thân phận ở nhà họ Đạo thì lại khác hoàn toàn.
Qua bao nhiêu thời đại, chỉ cần Diệp Quân còn sống, hắn cũng là một phần của nhà họ Đạo, ai muốn động vào nhà họ Đạo thì phải cân nhắc kỹ lưỡng.
Thấy Chu Phạn nhận thay Diệp Quân, sư tổ nhà họ Đạo lập tức nở nụ cười, cụ ta xoay người nhìn cô gái áo đỏ, lúc này cô ta đã ăn xong cây mía trong tay.
Cô gái áo đỏ cười nói: “Ông ra tay đi”.
Sư tổ nhà họ Đạo khẽ gật đầu: “Xin cô nương chỉ dạy”.
Dứt lời cụ ta bỗng tiến đến trước một bước, biến thành tia kiếm quang màu xanh.
Ngay khi kiếm quang đó xuất hiện, trên trời dưới đất bỗng xuất hiện hàng vạn sức mạnh pháp sắc Đại Đạo, ngoài ra còn có một tia sức mạnh bí ẩn.
Đạo chuyên thuộc.
Tất nhiên cụ ta không giống với các cường giả Độc Khai Nhất Đạo khác, dù sao cụ ta không chỉ sáng tạo ra một đạo, mà còn truyền lại đạo này để nhiều người đi theo.
Sau khi khai đạo thì lập đạo thống, truyền đạo cho thế gian.
Cường giả cảnh giới Khai Đạo cực kỳ ít, người có thể lập đạo thống, còn truyền đạo cho thế gian lại càng hiếm.
Sư tổ nhà họ Đạo vung một nhát kiếm này ra không chỉ là Độc Khai Nhất Đạo, ngoài Đại Đạo còn có đạo của mình, là một loại đạo khá hoàn thiện.
Cô gái áo đỏ híp mắt lại, cô ta tiến đến trước bổ một đao xuống.
Vèo!
Đao và kiếm giao nhau.
Thoáng chốc cả người sư tổ nhà họ Đạo trở nên mờ ảo, tựa khói xanh, tựa sương mỏng.
Cô gái áo đỏ lùi về sau cả ngàn trượng, thanh đao màu đỏ máu trong tay cô ta đã có vết nứt khắp nơi, huyết khí bí ẩn không ngừng dâng trào như thủy triều.
Cô gái áo đỏ nhìn huyết đao trong tay, sau đó ngẩng đầu lên nhìn sư tổ nhà họ Đạo ở phía xa, khẽ cười: “Khá đấy”.
Sư tổ nhà họ Đạo cười nói: “Cô nương vẫn chưa đánh hết sức”.
Cô gái áo đỏ gật đầu.
Sư tổ nhà họ Đạo hỏi: “Tung ra mấy phần sức lực?”
Cô gái áo đỏ lấy một cây mía ra bắt đầu gặm, sau đó nói: “Một phần”.
Sư tổ nhà họ Đạo sửng sốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...