Hậu Duệ Kiếm Thần

Bọn họ vội vàng cho thuyền dừng lại.

Người đàn ông áo đen nói với ông lão áo trắng kế bên: “Lão Bạch, đi xem thử coi”.

Ông lão liếc xéo lại: “Sao ngươi không đi đi?”

Người đàn ông tỉnh bơ: “Ta sợ chết”.

Ông lão nhíu mày: “Bán Bộ Khai Đạo của ngươi là do cắn thuốc mà lên à?”

Người đàn ông vừa mở miệng thì bị Chu Phạn cắt ngang: “Có một con yêu thú đang tu luyện ở đó”.

Yêu thú?!

Mọi người dõi mắt nhìn với vẻ mặt nghiêm trọng.

Ở bên ngoài thì bọn họ đều đứng trên đỉnh, nhưng ở đây thì ai nấy đều phải đề phòng.

Không chỉ phòng những thứ không biết, mà còn phải phòng người.


Đúng lúc này, có một bóng hình mờ ảo dâng lên từ trong làn nước, tản ra từng đợt sấm sét hùng hậu.

Lôi uy nặng trịch bao trùm lấy từng người có mặt.

Ai nấy đều vào thế sẵn sàng, chuẩn bị ra tay.

Bóng mờ kia bước ra, thấy có nhiều người đến vậy thì thoáng ngẩn ngơ rồi thu lôi uy về, tỉnh bơ nói: “Chào các vị đạo hữu!”

Chỉ cần nhìn thôi là biết đánh không lại họ rồi!

Chào các vị đạo hữu!

Mọi người nhìn bóng mờ kia, không nói gì, nhưng ai cũng nâng cao cảnh giác, chỉ cần bóng mờ đó nhúc nhích, họ sẽ lập tức xông lên đánh hội đồng.

Chu Phạn dẫn đầu mỉm cười mở lời: “Chúng ta chỉ đi ngang qua đây thôi, nếu đã làm phiền thì xin các hạ thông cảm cho”.

Nói rồi, cô ta xòe tay, một chiếc nhẫn không gian bay đến trước mặt bóng mờ.


Thấy Tổ Mạch trong nhẫn, bóng mờ kia càng thêm ôn hòa, mỉm cười nói: “Chỉ là việc nhỏ thôi, việc nhỏ thôi mà”.

Nói rồi, bóng mờ cất nhẫn không gian đi, rồi lại hỏi: “Các vị muốn đi về phía trước à?”

Chu Phạn gật đầu: “Đúng vậy”.

Bóng mờ kia do dự một lúc rồi nói: “Phía trước là Thiên Uyên, bên trong cực kỳ hung hiểm, nếu muốn qua đó thì phải cẩn thận”.

Chu Phạn hỏi: “Thiên Uyên?”

Bóng mờ giải thích: “Ngày trước từng có một vị cường giả bí ẩn đến nơi đây đại chiến với người bảo vệ giới này, nơi hai người chiến đấu cuối cùng biến thành một vực thẩm hun hút. Người bảo vệ đã thất bại trong trận chiến đó, linh hồn của hắn đã biến thành oán linh ẩn sâu trong vực thẳm Thiên Uyên kia”.

Chu Phạn hỏi: “Người bảo vệ kia là Khai Đạo Cảnh à?”

Bóng mờ đáp: “Đúng vậy”.

Khai Đạo!

Nghe vậy, vẻ mặt mọi người ở đây đều trở nên nghiêm túc.

Tuy bọn họ chỉ cách Khai Đạo chân chính một đoạn nhỏ nữa thôi, nhưng bọn họ vẫn hiểu rất rõ rằng Bán Bộ Khai Đaọ và Khai Đạo chân chính chênh lệch đến mức nào.

Chu Phạn lại hỏi: “Chỉ là một oán linh thôi sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui