Bọn họ tất nhiên cũng không còn xa lạ gì với Diệp Quân, danh tiếng của thiếu niên này bây giờ không hề tầm thường, cho dù là nền văn minh Quân Lâm cũng biết người sau lưng thiếu niên này vô cùng mạnh.
Sự sụp đổ của nền văn minh Cổ Nhân cũng là bởi vì thiếu niên này.
Tín Du và Thái A Thiên cũng nhìn về phía Diệp Quân, trong mắt bọn họ đều là vẻ chờ mong, nếu Diệp Quân bằng lòng gọi người đến trợ giúp thì quá tốt.
Đến nay bọn họ vẫn vô cùng ấn tượng với thực lực của kiếm tu áo bào trắng.
Thấy ánh mắt mong chờ của Thái A Thiên và Tín Du, Diệp Quân lắc đầu mỉm cười, hắn tất nhiên hiểu ý của đối phương, nhưng hắn cũng không thể làm gì.
Hắn cũng không có phương thức liên lạc với đại bá!
Đến lúc đó chỉ có thể đợi xem có thể để cho người thần bí kia hô to hai tiếng ‘vô địch’ hay không, hắn phát hiện đại bá rất nhạy cảm với hai chữ ‘vô địch’.
Đại Tôn cười nói: “Diệp huynh, lúc này rồi huynh cũng không cần phải giấu giếm nữa. Thành thật mà nói, ta rất mong đợi được gặp thế lực sau lưng huynh”.
Diệp Quân lắc đầu cười: “Thật ra ta không muốn gọi người lắm”.
Tín Du thấp giọng thở dài, Diêp Quân lại nói: “Tất nhiên, ta hiểu rõ, sau khi nền văn minh Thuật Giả hủy diệt các người, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho nền văn minh vũ trụ Quan Huyên của ta, vì vậy, mọi người yên tâm, ta nhất định sẽ cùng tiến cùng lùi với mọi người”.
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Tín Du và Thái A Thiên: “Không cần phải nói gì nữa, chỉ cần ta ở đây, nền văn minh Tu La nhất định sẽ bình yên vô sự”.
Nghe được lời cam kết của Diệp Quân, Thái A Thiên nhất thời hơi kích động, ông ta đứng dậy hành lễ thật sâu với Diệp Quân: “Ta đại diện cho nền văn minh Tu La cảm ơn Diệp công tử”.
Thấy cảnh tượng này, đám người Đại Tôn và cha của hắn ta đều khiếp sợ.
Thái A Thiên là cường giả cảnh giới Ách Đạo đỉnh cao, nhưng đối phương lại chỉ vì một câu nói của thiếu niên này mà lại kích động như vậy, đến mức hành lễ, chẳng lẽ sau lưng thiếu niên này có cường giả cảnh giới Khai Đạo?
Đại Tôn nhìn Diệp Quân, trong mắt hắn ta lóe lên vẻ phức tạp, hắn ta biết, hắn ta đã đánh giá thấp Diệp huynh này rồi.
Dĩ nhiên, càng nhiều hơn là vui mừng, vui mừng vì ban đầu đã không tùy tiện đối địch, nếu không, hôm nay nền văn minh Quân Lâm sẽ càng khó khăn hơn.
Đúng lúc này, Thái A Nan đột nhiên xuất hiện giữa sân, ông ta nhìn mọi người, sau đó trầm giọng nói: “Nền văn minh Thuật Giả đang trồng cây!”
Nghe vậy, mọi người đều kinh ngạc.
Tín Du khẽ nhíu mày: “Trồng cây hả?”
Thái A Nan gật đầu: “Đúng vậy, ngay trong tinh không”.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Chắc hẳn bọn chúng muốn hồi sinh gốc cây Tiên Đạo Thụ”.
Tiên Đạo Thụ!
Sắc mặt Tín Du và Đại Tôn đều u ám, ở trong bí cảnh đó, bọn họ đã từng nghe người thần bí kia giới thiệu về Tiên Đạo Thụ.
Mà việc có thể bảo tồn gốc cây cổ thụ đó dưới sự hủy diệt của ngọn lửa Thiên Hành không phải là việc đơn giản.
Đại Tôn lập tức nói: “Phải ngăn cản bọn chúng”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...