Hậu Duệ Kiếm Thần
Lúc này Diệp Quân bỗng nhìn các cường giả Huyền tộc, lớn giọng nói: “Các ngươi còn nhìn gì nữa? Mẹ nó, mau ngăn lão ta lại! Lên đi! Đánh lão ta”.
Huyền Lập và các cường giả Huyền tộc đều sửng sốt, mặc dù cảm thấy có gì đó không đúng nhưng lúc này họ cũng không để tâm lắm, từng người một lao về phía Tu La Tịnh.
Khi nhìn thấy các cường giả Huyền tộc lao đến, các cường giả tộc Tu La đó cũng vội xông lên.
Lúc này dĩ nhiên họ phải đứng về phía tộc trưởng của mình.
Cứ thế, hai tộc lao vào đánh nhau.
Thấy thế, học sĩ tối thượng vội quát: “Dừng tay…”
Thế nhưng không có tác dụng, hai bên đều đánh đến đỏ mắt.
Dĩ nhiên quan trọng nhất vẫn là tranh đoạt thanh kiếm đó.
Mẹ nó chứ, giờ dù có mù cũng có thể nhìn ra được thanh kiếm đó cực kỳ lợi hại.
Một nhát kiếm suýt nữa đã đánh nát Huyết Thi…
Quả đúng là thần khí siêu cấp, ai mà lấy được nó thì người đó có thể thần cản giết thần, phật cản đánh phật.
Một cuộc chiến đẫm máu diễn ra.
Tín Du nhìn cảnh tượng trước mặt, trong mắt đầy vẻ thất vọng, lúc này cô ta mới cảm thấy hai gia tộc trước mắt này không còn cách cứu chữa nữa.
Đều là tầm nhìn hạn hẹp, ích kỷ.
Hai gia tộc đều sẽ không suy xét đến tình hình chung khi đối mặt với lợi ích, chỉ muốn tranh giành lợi ích thôi.
Bị lợi ích che mờ mắt.
Vì chỉ cần suy nghĩ một chút là biết thanh kiếm này có thể dùng được hay không hoàn toàn phụ thuộc vào Diệp công tử…
Tất nhiên cô ta biết rõ người của Huyền tộc và người tộc Tu La không phải không biết điều này, nhưng họ vẫn không thể từ bỏ thanh kiếm đó.
Hết thuốc chữa!
Tín Du thở dài.
Ở một bên khác, Thái A Thiên và Thái A Nan nhìn cảnh tượng trước mắt cũng không cảm thấy vui khi người gặp họa, mà hơn hết là vẻ phức tạp.
Lẽ nào tộc Thái A không có ý nghĩ nào với thanh kiếm đó sao?
Dĩ nhiên là có.
Nhưng Thái A Thiên biết rõ, so với thanh kiếm đó thì chủ nhân của thanh kiếm lại có thể giúp sức rất nhiều cho tộc Thái A.
Thanh kiếm lợi hại như vậy, chủ nhân của thanh kiếm và người tạo ra thanh kiếm có thể là người tầm thường được sao?
Không đi kết giao với chủ nhân của kiếm, ngược lại đi tranh giành thanh kiếm, đúng là bỏ gốc lấy ngọn, cực kỳ ngu ngốc.
Thái A Thiên quay đầu nhìn Diệp Quân cách đó không xa, ánh mắt lóe lên vẻ phức tạp. Diệp công tử này đúng là có khả năng nắm bắt lòng người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...