Hậu Duệ Kiếm Thần

Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó lấy một con gà từ trong chiếc nhẫn ra, sau một loạt động tác, hắn tiếp tục nướng cho Nhất Niệm.

Mặc dù hiện giờ hắn đã không cần ăn rồi nhưng vẫn thường xuyên mang theo những thức ăn này, bởi vì nếu gặp được Nhị Nha và Tiểu Bạch, hắn có thể nấu cho hai người này ăn, hai người này đều rất thích ăn, nhất là Nhị Nha.

Chẳng mấy chốc Nhất Niệm đã ăn hết cá nướng trong tay, sau đó cô ta lại nhìn gà nướng trong tay Diệp Quân, ánh mắt sáng rực.

Diệp Quân bật cười, sau đó lấy một tờ giấy ra đưa cho Nhất Niệm, Nhất Niệm mỉm cười, cầm lấy giấy lau khóe miệng mình.

Ngay lúc này Nhất Niệm bỗng quay đầu nhìn lại, cách bên phải họ mười mấy trượng có một chiếc thuyền đang trôi nổi, trên chiếc thuyền là một đôi nam nữ đang thâm tình ôm hôn nhau.

Nhất Niệm chớp mắt, sau đó nói: “Họ làm gì thế?”

Diệp Quân: “…”

Thấy Diệp Quân không trả lời, Nhất Niệm quay đầu lại nhìn Diệp Quân mặt đầy vẻ tò mò.

Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: “Họ đang chơi”.


Nhất Niệm hỏi: “Chơi gì thế?”

Diệp Quân: “…”

Tiểu Tháp bỗng nói: “Đang tạo nghiệt”.

Diệp Quân: “…”

Nhất Niệm mỉm cười nói: “Chào Tiểu Tháp”.

Mặc dù cô ta từng ở trong Tiểu Tháp nhưng Tiểu Tháp chưa từng nói chuyện với cô ta, đây là lần đầu tiên.

Tiểu Tháp nói: “Ừ”.

Nó cũng khá có thiện cảm với cô gái Nhất Niệm này, không có tâm tư xấu xa gì.

Lúc này, Diệp Quân và Nhất Niệm đồng thời quay đầu nhìn về phía bên phải, chỉ thấy tay người đàn ông bắt đầu không thành thật, mới đầu họ chỉ ôm nhau nhưng bây giờ đã bắt đầu mò mẫm lên xuống, hơi thở của cả hai người đã bắt đầu trở nên gấp gáp.


Thấy thế, Diệp Quân sầm mặt.

Nền văn minh Tu La này phóng khoáng vậy sao?

Nhất Niệm nhìn đôi nam nữ đó, mặt đầy vẻ hiếu kỳ.

Thấy đôi nam nữ đó càng lúc càng kích tình, Diệp Quân lập tức kéo Nhất Niệm lại, sau đó dẫn cô ta biến mất khỏi đó.

Trên bờ ánh mắt Nhất Niệm đầy vẻ hiếu kỳ.

Diệp Quân bật cười: “Đi thôi”.

Dứt lời, hắn kéo Nhất Niệm xoay người rời đi, hai người vừa ra khỏi đại điện, Diệp Quân không biết cảm nhận được gì mà đồng tử đột nhiên co rút lại, ngay sau đó hắn bỗng kéo Nhất Niệm ra phía sau, đồng thời vô số kiếm ý trào ra từ trong người hắn.

Thế nhưng ngay khi vô số kiếm ý đó xuất hiện, thời không mà hắn đang đứng bỗng dừng lại, hai người Diệp Quân và thời không đó lập tức biến mất.



Tộc Thái A.

Trong điện, ông lão áo sợi gai trầm giọng nói với Thái A Thiên ở trước mặt: “Huyền tộc ra tay rồi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui