Hậu Duệ Kiếm Thần

Nói rồi ông ta dẫn Nam Huyền biến mất.

Thấy thế, sắc mặt Diệp Quân tối sầm lại.

Một lúc sau, Diệp Quân xoay người đi về hướng khác.

Lúc này Tôn Hùng nằm dưới đất bỗng khàn giọng nói: “Tại sao ngươi không giết ta?”

Diệp Quân nhìn Tôn Hùng, sau đó chỉ về phía bên phải: “Đó là vực thẳm vạn trượng, nếu ngươi cảm thấy thất bại quá mất mặt thì có thể nhảy xuống”.

Tôn Hùng nhìn chằm chằm Diệp Quân.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Thất bại đáng sợ không? Không đáng sợ! Bây giờ điều ngươi nên nghĩ là tại sao ngươi lại thua ta chứ không phải nghĩ đến sự nhục nhã, đàn ông con trai có thể co có thể giãn, nếu không chịu được một lần thất bại thì còn xem là đàn ông gì chứ?”

Nói rồi hắn đi về phía xa: “Nhớ lấy, ngươi nợ ta một ơn nghĩa. Còn nữa đừng chỉ tu luyện thực lực, luyện đầu óc nhiều thêm đi, tránh để bị người khác lấy làm bia đỡ đạn”.

Tôn Hùng không nói gì, gã biết lần này mình bị người khác hãm hại.

Các học viên xung quanh nhìn Diệp Quân rời đi, vẻ mặt ai nấy cũng đều khó tả.


Không ngờ vị hôn phu của Nạp Lan Ca lại mạnh đến thế.

Hơn nữa lại còn đẹp trai.

Ánh mắt của một vài học viên nữ đã bắt đầu khác hẳn khi nhìn hắn.

Phí Bán Thanh đứng trên cột đá nhìn Diệp Quân rời đi, đôi môi khẽ cong lên.

Lục Trầm cười nói: “Tên nhóc này không tầm thường”.

Phí Bán Thanh gật đầu: “Cậu ta không giết Tôn Hùng là điều ta không ngờ”.

Lục Trầm gật đầu: “Tôn Hùng khá ngốc nghếch… Ừ, là đơn thuần, Nam Huyền lại cực kỳ thích dùng âm mưu, tính cách của Tiểu Ca lại quá hiền lành… Ba người bọn nó dường như đều vô duyên với vị trí chủ tịch học viên rồi”.

Phí Bán Thanh nhìn Lục Trầm: “Người đó thì sao?”

Lục Trầm im lặng không nói.

Thật ra thư viện Quan Huyên không chỉ có ba thiên tài, còn một thiên tài bí ẩn nữa, người này đang được viện trưởng đích thân chỉ dạy.


Lục Trầm khẽ nói: “Tên nhóc đó có can đảm, có mưu kế, tính cách cũng ổn nhưng thực lực lại…”

Phí Bán Thanh cong môi: “Ông nghĩ cậu ta chỉ đến thế thôi sao?”

Lục Trầm sửng sốt.

Phí Bán Thanh bỗng nói: “Đi thôi, đến chỗ viện trưởng mượn chút tiền dùng, ta sắp không còn cơm mà ăn nữa rồi”.

Nói rồi bà ấy xoay người rời đi.

Lục Trầm: “…”



Diệp Quân vừa về đến đại điện của mình thì nhìn thấy Phí Bán Thanh.

Phí Bán Thanh bình tĩnh nói: “Nằm xuống”.

Diệp Quân sửng sốt.

Phí Bán Thanh lại đè hắn xuống đất, sau đó xé quần áo của hắn…

Diệp Quân che bụng dưới: “Đạo sư… đừng dùng lực…”

Phí Bán Thanh: “…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui