Hậu Duệ Kiếm Thần

Mọi người: “…”

An Khinh Hàn vội nói: “Thác Bạt Yêu Yêu… Cô đừng có nói bậy…”

Giờ phút này, sắc mặt của đám người nhà họ An đều trở nên xám như tro tàn.

Thứ quái quỷ gì vậy?

Diệp Quân thấy người tới, mỉm cười không lên tiếng.

Người tới là một cô gái không lớn tuổi lắm, chỉ mười lăm mười sáu tuổi, mặc một chiếc váy dài màu đỏ nhạt, thắt bím tóc dài, trên cánh tay phải quấn một cái roi, vừa đi vừa nhảy nhót, cực kỳ hào hứng chạy về phía An Khinh Hàn.

Nghe An Khinh Hàn nói vậy, cô gái tên Thác Bạt Yêu Yêu chẳng thèm để ý: “Sợ gì chứ? Tên Diệp Quân đó cũng không ở đây… Hơn nữa, trước kia không phải cô hay nói hắn là…”

An Khinh Hàn đột nhiên chạy tới trước mặt Thác Bạt Yêu Yêu, lập tức bịt chặt miệng cô ấy: “Đừng nói nữa”.

Mọi người: “…”


Đám người nhà họ An càng biến sắc.

Cô gái nhà họ Thác Bạt này sao vẫn điên khùng vậy chứ?

Lúc này, Thác Bạt Yêu Yêu cũng thấy có gì đó không đúng lắm, cô ấy đưa mắt nhìn xung quanh, cuối cùng dừng mắt ở Diệp Quân, nhìn thấy Diệp Quân, cô ấy nhất thời tò mò: “Anh chàng đẹp trai, ngươi là ai vậy?”

Diệp Quân cười nói: “Ta chính là Diệp Quân mà cô vừa nói đó”.

“Mẹ kiếp!”

Thác Bạt Yêu Yêu trợn mắt, lập tức nhảy dựng lên: “Ngươi… Ngươi…”

Diệp Quân: “Ta thế nào?”

Thác Bạt Yêu Yêu chớp mắt, lập tức ngã xuống.


Diệp Quân không nói gì.

Người này lại còn giả chết.

Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Hỏi cô ấy xem, có phải tiên tổ của cô ấy có một vị tên là Thác Bạt Tiểu Yêu không?”

Mặc dù Diệp Quân nghi hoặc, nhưng vẫn nghe theo, hắn nhìn Thác Bạt Yêu Yêu đang giả chết, cười nói: “Cô gái, tiên tổ nhà họ Thác Bạt của cô có ai tên là Thác Bạt Tiểu Yêu không?”

Nghe Diệp Quân nói vậy, Thác Bạt Yêu Yêu lập tức ngồi dậy, cô ấy nghi hoặc: “Sao ngươi biết?”

Tiểu Tháp trong cơ thể Diệp Quân nói: “Cũng được coi là người quen của cha ngươi. Cô bé này cũng không đáng tin cậy giống như tiên tổ của cô bé…”

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “Là thế nào?”

Tiểu Tháp cười nói: “Năm đó cha ngươi gặp chuyện phiền toái, người đó bảo đi gọi người giúp đỡ, sau đó không thấy tăm hơi đâu nữa”.

Diệp Quân: “…”

Tiểu Tháp nói tiếp: “Khi cho vài lợi ích, tiên tổ của cô ấy đúng là từng giúp cha ngươi không ít, mặc dù lần cuối lại cho cha ngươi leo cây”.

Diệp Quân mỉm cười, xòe tay ra. Một chiếc nhẫn không gian từ từ bay tới trước mặt Thác Bạt Yêu Yêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui