Hậu Duệ Kiếm Thần

Kiêu ngạo?

Tự tin?

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Cô chắc chứ?”

An Khinh Hàn gật đầu.

Lúc này, Triệu Tố ở bên cạnh chợt nói: “Viện trưởng, như thế không đúng với quy tắc”.

Diệp Quân cười nói: “Quy tắc do con người đặt ra đương nhiên là có thể thay đổi”.

Triệu Tố hơi do dự, nhưng cũng không nói gì nữa.

Diệp Quân nhìn về phía những thiên tài yêu nghiệt sau lưng An Khinh Hàn: “Mọi người thì sao?”

Lúc này, Nam Phong của Nam Châu chậm rãi bước ra, cậu ta cúi người với Diệp Quân: “Viện trưởng, ta đồng ý đánh một trận với An cô nương”.

Diệp Quân nhìn về phía An Khinh Hàn, An Khinh Hàn bình tĩnh nói: “Được”.


Diệp Quân gật đầu: “Vậy hai người bắt đầu đi”.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, những người khác đồng loạt lùi về phía sau, để lại cho hai người một sàn đấu khổng lồ.

Thanh Châu đại chiến với Nam Châu!

Người của mấy trăm châu lập tức cảm thấy hưng phấn.

Lần gần nhất Thanh Châu đại chiến với Nam Châu là sáu năm trước, lần đó Diệp Quân chiến đấu với thiên tài của nhà họ An, mà đó cũng là lần đầu tiên Thanh Châu thua trận trong gần nghìn năm qua.

Hôm nay lịch sử tái diễn, Thanh Châu đại chiến với Nam Châu một lần nữa.

Nam Phong nhìn chằm chằm An Khinh Hàn, cậu ta chắp tay: “Xin chỉ giáo”.

Dứt lời, cậu ta giẫm chân phải một cái.

Bụp!


Một tiếng khí nổ vang vọng, sau đó một tia quyền mang đánh thẳng về phía An Khinh Hàn.

Còn An Khinh Hàn thì chậm rãi nhắm mắt lại, khi nắm đấm của Nam Phong cách cô ấy khoảng mấy tấc, cô ấy đột nhiên biến mất như bóng ma, trong nháy mắt khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, Nam Phong kia đã bị đánh bay xa mấy chục trượng!

Nam Phong vừa mới dừng lại, An Khinh Hàn đã xuất hiện trước mặt cậu ta, sắc mặt Nam Phong thoáng chốc thay đổi, vừa định ra tay nhưng nắm đấm của An Khinh Hàn đã đánh lên ngực cậu ta.

Bốp!

Nam Phong lập tức bị đánh bay cả trăm trượng.

Sau khi dừng lại, Nam Phong thầm thấy sợ hãi, cậu ta không dám che giấu thực lực thêm nữa, lập tức khí tụ đan điền, vận chuyển tâm pháp, trong nháy mắt, cánh tay của cậu ta đã bắt đầu bốc cháy, sau đó, cậu ta chợt vung tay phải về phía trước.

Oanh!

Một ngọn lửa cao gần trăm trượng lập tức kéo về phía An Khinh Hàn.

An Khinh Hàn ở phía xa nhìn sóng lửa kéo đến, nét mặt không chút cảm xúc, cô ấy giẫm nhẹ chân phải, lập tức bay đi tựa như sao băng.

Lúc này, trong đầu Diệp Quân chợt vang lên giọng nói của Tiểu Tháp: “Truy Tinh”.

Ầm!

Sóng lửa cao trăm trượng ở phía xa thoáng chốc vỡ tan tành, cùng lúc đó, Nam Phong bị đánh bay đi xa mấy trăm trượng, cuối cùng đập mạnh xuống đất, mặt đất sụp đổ, đá vụn bắn tung toé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui