Hậu Duệ Kiếm Thần

Thanh Tri nói: “Diệp công tử, ngươi biết đối thủ của mình là ai không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Vẫn chưa biết”.

Thanh Tri mỉm cười: “Chắc chắn chỉ có hai người là Thánh Tử và Thánh Nữ”.

Diệp Quân hỏi: “Bọn họ chưa đạt đến chín phần thần tính nhỉ?”

Thanh Tri lắc đầu: “Đương nhiên là chưa. Từ xưa đến nay, tộc Tiên Linh ta đã có rất nhiều thiên tài và yêu nghiệt, bọn họ đều vô cùng tài giỏi, nhưng rất ít người đạt đến chín phần thần tính. Nhiều khi một người hai mươi tuổi đạt đến tám phần thần tính, nhưng phải mất hàng triệu năm cũng không thể đạt tới chín phần thần tính”.

Diệp Quân không hiểu: “Tại sao?”

Thanh Tri lắc đầu: “Ta cũng không biết, ta chỉ biết giữa tám phần thần tính và chín phần thần tính là con đường rất khó đi, khó như lên trời cũng không đủ để hình dung”.

Chín phần thần tính!

Diệp Quân trầm mặc. Cho đến bây giờ, ngoại trừ người nhà ra thì hắn mới chỉ gặp hai người có chín phần thần tính là Thần Nhất và tông chủ của Quá Khứ Tông.

Tông chủ Quá Khứ Tông!


Nghĩ đến người này, Diệp Quân thấy hơi đau đầu.

Cô ta là kẻ thù mạnh nhất từ trước đến nay.

Đối thủ mạnh nhất hắn từng gặp là Vĩnh Sinh Đại Đế, nhưng bây giờ người đó đã yếu như con kiến. Mà tông chủ Quá Khứ Tông thì khác, đối phương luôn bất khả chiến bại, cho đến bây giờ, hắn vẫn không phải là đối thủ của đối phương.

Diệp Quân cho rằng ngay cả tộc Tiên Linh cũng chưa chắc thắng nổi người này.

Thanh Tri nói tiếp: “Thánh Tử và Thánh Nữ chắc cũng là cường giả tám phần thần tính, cụ thể ta cũng không rõ, bởi vì ta chưa tiếp xúc nhiều với bọn họ, cho dù thế nào, Diệp công tử cũng phải cẩn thận”.

Diệp Quân nhìn Thanh Tri, cười nói: “Thanh Tri cô nương, lẽ nào cô hy vọng ta thắng sao?”

Thanh Tri suy nghĩ rồi nói: “Cá nhân ta vẫn hy vọng ngươi thắng”.

Diệp Quân không hiểu hỏi: “Tại sao?”

Thanh Tri cười nói: “Bởi vì nếu ngươi thắng, có thể khiến người trong tộc của ta tỉnh ngộ, đương nhiên thua cũng chẳng sao, nếu ngươi thua, bọn họ sẽ càng thêm tự tin… Trong thời gian ngắn, cũng không phải chuyện xấu”.


Nói đến đây, cô ấy lắc đầu cười: “Trí Sư là lão già thâm độc, thật đê tiện”.

Diệp Quân dở khóc dở cười.

Thanh Tri hỏi: “Chẳng phải ngươi nói muốn gặp người bạn kia của ta sao? Muốn đi không? Bây giờ ta dẫn ngươi đi”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Hắn cũng muốn gặp người phụ nữ thần bí của nền văn minh Thần Tri.

Thanh Tri định thu cầu vũ trụ lại thì Diệp Quân nói: “Thanh Tri cô nương có thể tặng ta quả cầu vũ trụ này không?”

Thanh Tri cười nói: “Ngươi có hứng thú với cái này sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Hắn nghĩ nếu có thể đưa thứ này cho Tần Quan thì Tần Quan sẽ làm được rất nhiều việc tốt…

Sau một thời gian, quả cầu vũ trụ này sẽ biến thành vũ trụ Quan Huyên. Nghĩ vậy, Diệp Quân vui vẻ mỉm cười.

Thanh Tri đưa cầu vũ trụ cho Diệp Quân: “Cho ngươi”.

Diệp Quân cười nói: “Cảm ơn!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui