Hậu Duệ Kiếm Thần
Diệp Quân chợt hỏi: “Mẫu thân của tỷ ấy chết rồi sao?”
Sắc mặt ông lão lập tức hơi khó coi.
Diệp Quân thì nhìn chằm chằm ông lão đợi câu trả lời.
Một lúc lâu sau đó, ông lão thở dài một hơi không đáp.
Diệp Quân càng nhíu mày chặt hơn.
Thiện cảm với ông lão trước mắt thoáng chốc mất sạch.
Ông lão nhỏ giọng nói: “Ta biết con bé hận ta, hận năm đó ta không bảo vệ mẹ của con bé, cũng không thể bảo vệ con bé…”
Diệp Quân nói: “Cho nên thứ nhốt Nhược tỷ bây giờ là Tiên Linh Pháp chứ không phải thứ gì khác?”
Ông lão gật đầu.
Diệp Quân im lặng.
Chẳng trách Nhược tỷ không cho hắn giúp đỡ.
Nếu hắn giúp đỡ, rõ ràng sẽ đắc tội với khu vực Tiên Linh, cô ấy sợ mang đến phiền phức lớn cho hắn.
Nghĩ đến đây, Diệp Quân không khỏi thở dãi, như nghĩ đến điều gì, hắn chợt nhíu mày: “Ông nói tộc Tiên Linh không thể kết hôn với người bên ngoài, vậy Thần Nhất thì sao? Hơn nữa ông ấy còn cưới Thánh Nữ của các ông mà”.
Lúc trước nói chuyện với Nhược Mệnh, hắn biết địa vị của Thánh Nữ này ở tộc Tiên Linh là rất cao.
Ông lão bình tĩnh nói: “Vì Thần Nhất có thực lực mạnh mẽ, hắn ta đã đánh bại tất cả cao thủ trong tộc chúng ta, nên tộc ta đã ngoại lệ với hắn ta”.
Diệp Quân chợt bật cười.
Vì hắn đã đoán đúng rồi.
Ông lão nói: “Ta biết cậu cảm thấy ta vô dụng…”
Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu: “Tiền bối nghĩ nhiều quá rồi, mọi hành động của ông đều không liên quan gì đến ta, ta cũng không có tư cách phán xét ông, dẫu sao ta cũng không rõ đầu đuôi chuyện năm đó mà”.
Không rõ đầu đuôi, không thể phán xét.
Nhưng hắn đã thầm quyết định phải nghĩ cách cứu Nhược tỷ ra ngoài.
Đương nhiên không thể làm bừa được, lần này muốn dùng mưu kế.
Hắn không muốn đi tới đâu giết tới đó.
Nghe thấy lời của Diệp Quân, trong mắt ông lão loé lên vẻ ngạc nhiên, lúc này ông ta có một đánh giá mới với thiếu niên trước mắt, không hổ là người Thần Nhất đã chọn.
Diệp Quân chợt hỏi: “Tiền bối, Nhược tỷ bảo ta đến tìm ông có lẽ là muốn nhờ ông bảo vệ ta đúng không?”
Ông lão gật đầu.
Diệp Quân cười khẽ, sau đó quay đầu nhìn Thanh Đại bên cạnh: “Vậy chúng ta suy nghĩ trước đã, xem có cần khôi phục trí nhớ không, cô thấy sao?”
Thanh Đại gật đầu: “Được”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó dẫn Thanh Đại đi ra ngoài.
Lúc này, ông lão chợt nói: “Đừng chạy linh tinh, tránh dẫn tới phiền phức không cần thiết”.
Diệp Quân không trả lời, hắn đi theo Thanh Đại rời khỏi Tiên Linh Thần Điện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...