Hậu Duệ Kiếm Thần

Hắn không ngừng tập luyện, dần dà nắm nắm được quy luật của thời không đặc biệt, mà hắn sử dụng cũng ngày càng thành thục.

Không chỉ thế, hắn vẫn đang nghiên cứu nhát kiếm thứ hai, nhát kiếm thứ ba…

Vì kiếm ý có thể chứa sức mạnh thời không đặc biệt, thế nên hắn dự trữ sức mạnh thời không đặc biệt này trong ý kiếm trước, dù sao ý kiếm của hắn cũng vô hạn nên hắn có thể tích trữ được rất nhiều.

Thế là khi Diệp Quân tập luyện xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ, trong thời không này, Diệp Quân không làm bất kỳ hành động gì nhưng đôi khi sẽ có một thanh kiếm bay ra…

Một loại kiếm kỹ hoàn toàn mới!

Một cách đánh hoàn toàn mới.

Lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Cách đánh này của ngươi…”

Nó thấp giọng thở dài, cảm thấy khá phức tạp nói: “Sao ta cứ cảm thấy kiếm đạo của ngươi càng ngày càng kỳ lạ, ngươi không giống đang đi trên con đường thần tính, càng không giống đi theo con đường nhân tính, mà là đi theo… ma tính…”


Diệp Quân: “…”

Diệp Quân rất hứng thú với cách đánh hoàn toàn mới này, thế nên hắn điên cuồng luyện tập và dần dần hắn cũng đã luyện thành thục kiếm kỹ đặc biệt này.

Từng nhát kiếm một.

Ngươi không bao giờ biết được nhát kiếm tiếp theo sẽ xuất hiện lúc nào.

Đúng là xuất quỷ nhập thần.

Cho dù là hắn cũng không cảm nhận được, hắn chỉ có thể dựa vào thời gian mà mình thi triển kiếm để dự tính thời gian xuất hiện của nhát kiếm thứ hai.

Nói đơn giản hơn, nếu không phải là kiếm mà hắn tung ra, hắn cũng sẽ không cảm nhận được lúc nào thì nhát kiếm thứ hai xuất hiện.

Vì sức mạnh thời không này quá đặc biệt, hơn nữa hoàn toàn áp chế tất cả thời không hiện có, cho nên nó xuất hiện mà không có dấu hiệu báo trước nào, hơn nữa uy lực của nó cũng cực kỳ đáng sợ, hơn hẳn tất cả sức mạnh thời không mà hắn từng thấy.


Chỉ tiếc là bây giờ hắn vẫn không thể hấp thụ sức mạnh thời không mà không giới hạn, nếu không uy lực đó là không thể tưởng tượng được.

Hôm nay Diệp Quân bỗng dừng lại, hắn ra khỏi Tiểu Tháp, Trấn Thiên xuất hiện trước mặt hắn.

Trấn Thiên nhìn Diệp Quân trước mặt, hơi lo lắng, lần trước sau khi Diệp Quân bị đánh tan xương nát thịt ở khu vực Cổ Hoang thì vẫn luôn bế quan, gã sợ tâm cảnh của Diệp Quân bị ảnh hưởng.

Diệp Quân cười nói: “Chào”.

Thấy Diệp Quân nở nụ cười, Trấn Thiên thở phào, rõ ràng Diệp Quân không bị ảnh hưởng gì cả.

Trấn Thiên trầm giọng nói: “Bọn ta vừa nhận được tin, nhà họ Thần đã đi tìm Chúng Thần Điện”.

Chúng Thần Điện!

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Chúng Thần Điện đã đồng ý với chúng à?”

Trấn Thiên gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó xòe tay ra, một cuốn sách cổ xuất hiện trước mặt Trấn Thiên: “Đây là ghi chép của Thần Nhất mà ta sao chép lại”.

Trấn Thiên khó hiểu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui