Hậu Duệ Kiếm Thần
Thần Võ khẽ lắc đầu, sau đó nhìn phía xa: “Chúng ta sắp đến rồi”.
Thần Tuyết bỗng nói: “Nếu chúng đã bị khu vực Tiên Linh tiêu diệt thì khu vực Tiên Linh sẽ cho phép chúng tiếp tục tồn tại sao?”
Thần Võ khẽ nói: “Chúng đã không còn mối đe dọa nào với khu vực Tiên Linh nữa”.
Thần Tuyết lặng thinh.
Không lâu sau, trước khi hai người đến một tòa thành hoang, cả thành cực kỳ hoang vắng như thể ma thành, vô cùng u ám.
Thần Võ dẫn Thần Tuyết vào trong thành, Thần Tuyết nhìn xung quanh, nhà cửa xung quanh đều trống không, không có bất kỳ người sống nào.
Thần Tuyết quay đầu nhìn Thần Võ, Thần Võ không nói gì mà đi về phía xa, Thần Tuyết vội đi theo.
Đi không biết bao lâu, một bà lão bỗng xuất hiện cách đó không xa trước mặt hai người, bà lão mặc chiếc áo vải rộng, tay cầm một cây gậy đen, đầu tóc bạc trắng, khuôn mặt phủ đầy nếp nhăn.
Thần Võ chắp tay lại: “Sở phu nhân”.
Bà lão nhìn Thần Võ, không nói gì.
Thần Võ đi thẳng vào vấn đề: “Bọn ta đến đây là muốn nhờ Sở Cung giúp đỡ giết một thanh niên”.
Mặt Sở phu nhân không cảm xúc: “Nhà họ Thần muốn giết một thanh niên thế mà còn phải nhờ người ngoài giúp à?”
Thần Võ gật đầu: “Người này có Trấn tộc giúp đỡ, hơn nữa thế lực đằng sau không tầm thường”.
Sở phu nhân nói: “Không có hứng thú”.
Nói rồi bà ta xoay người đi.
Ngay lúc này, Thần Võ bỗng nói: “Thanh niên đó là truyền nhân của Thần Nhất, trên người hắn có ghi chép mà Thần Nhất để lại”.
Nghe thế, bà lão lập tức dừng bước.
Cuốn sổ ghi chép của Thần Nhất!
Bà lão xoay người nhìn Thần Võ: “Thần Nhất là người đã rời khỏi nhà họ Thần của ông đó à?”
Thần Võ gật đầu.
Bà lão im lặng không lên tiếng.
Thần Võ cũng không nói gì thêm, đợi câu trả lời của đối phương.
Cứ thế bà lão im lặng một hồi rồi mới nói: “Bao giờ thì ra tay?”
Thần Võ nở nụ cười: “Sở phu nhân đợi tôi thông báo”.
Bà lão gật đầu: “Được”.
Thần Võ không nói gì thêm, dẫn Thần Tuyết xoay người rời đi.
Sau khi Thần Võ và Thần Tuyết đi không lâu, một thanh niên mặc áo trắng xuất hiện bên cạnh Sở phu nhân, thanh niên liếc nhìn Thần Võ và Thần Tuyết đang rời đi, hơi tò mò: “Bà ơi, cuốn ghi chép của Thần Nhất đó rất quý giá à?”
Sở phu nhân khẽ gật đầu: “Trong ghi chép đó có cả cách làm sao để đột phá chín phần thần tính, không chỉ thế mà còn có cách tu luyện ở mỗi cảnh giới…”
Nói đến đây, ánh mắt bà ta hiện lên vẻ phức tạp: “Năm đó, Thần Nhất được gọi là người mạnh nhất ở cảnh giới Thần Đạo, là người mạnh nhất trong mỗi cảnh giới, mà cách tu luyện thần tính của ông ấy khác với cách tu luyện của chúng ta và khu vực Tiên Linh, chỉ duy nhất một con đường của ông ấy”.
Thanh niên áo trắng hơi lo lắng: “Thực lực nhà họ Thần không yếu nhưng họ lại bắt tay với người ngoài để giết thanh niên đó, e là thanh niên đó không tầm thường đâu”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...