Hậu Duệ Kiếm Thần
Vì Lúc trước Thần Nhất bị nhà họ Thần đuổi đi, mà bây giờ nhà họ Thần lại muốn hợp tác với thế lực do Thần Nhất tạo ra.
Nhưng cũng hết cách rồi.
Vì chuyện này có liên quan đến thịnh suy của nhà họ Thần.
Hai người nhanh chóng đi vào trong đại điện, đại điện trống không, ông lão tiếp đón bọn họ cũng chậm rãi lui xuống.
Rất lâu sau đó, trong Thần Điện đột nhiên có một người đàn ông trung niên bước ra.
Thần Võ nhìn người đàn ông trung niên đang đi đến, người đàn ông cười khẽ: “Ta tên Nguyên Thị”.
Thần Võ gật đầu: “Thì ra là Thị Thần”.
Rõ ràng Nguyên Thị rất hài lòng với cách xưng hô của Thần Võ, nụ cười trên mặt ông ta rất rạng rỡ: “Các hạ đến đây là vì Diệp Quân kia sao?”
Thần Võ gật đầu: “Đúng vậy”.
Nguyên Thị gật đầu: “Không dám giấu gì ông, Thần Chủ chúng ta có lệnh không được gây chuyện với Diệp Quân”.
Thần Võ thắc mắc: “Vì sao?”
Nguyên Thị lắc đầu: “Không biết”.
Nét mặt Thần Võ trở nên nặng nề.
Lúc này Nguyên Thị lại nói: “Tuy chúng ta không thể dùng danh nghĩa Chúng Thần Điện xung đột với Diệp Quân, nhưng cá nhân chúng ta thì có thể”.
Thần Võ hơi ngạc nhiên, nhưng ông ta nhanh chóng hiểu ra.
Hiện tại những người này tập trung tại Chúng Thần Điện, tuy bọn họ vẫn xem mình là Thần của Chúng Thần Điện, nhưng bọn họ cũng có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Có thể nói sau khi Thần Nhất chết, Chúng Thần Điện đã hình thành sự chia rẽ, mỗi người đều có một thế lực của riêng mình, tuy trên danh nghĩa vẫn là Chúng Thần Điện nhưng Thần Chủ của Chúng Thần Điện đã không ràng buộc gì bọn họ nữa.
Nghĩ đến đây trên mặt Thần Võ hiện lên ý cười.
Nguyên Thị nói thẳng: “Chúng ta từng điều tra Diệp Quân đến từ Tuế Nguyệt trường hà, rất thân thiết với chủ nhân bút Đại Đạo và Chân Thần trong truyền thuyết kia”.
Thần Võ cau mày: “Là Chân Thần của Chân vũ trụ ư?”
Nguyên Thị gật đầu: “Đúng vậy”.
Thần Võ im lặng, hơi bất ngờ.
Ông ta từng nghe nói đến chủ nhân bút Đại Đạo và Chân Thần, chủ nhân bút Đại Đạo là người đến gần với Đại Đạo nhất, còn Chân Thần kia ông ta từng nghe nói nhưng cũng không biết quá nhiều chuyện.
Nguyên Thị lại nói: “Ngoài ra hắn còn có một người bảo vệ nữa”.
Thần Võ nhìn về phía Nguyên Thị: “Người bảo vệ?”
Nguyên Thị gật đầu: “Là một người phụ nữ váy trắng, không rõ thực lực của người phụ nữ này, nhưng có lẽ ít nhất cũng là bảy phần thần tính trở lên”.
Bảy phần thần tính!
Thần Võ nhẹ nhàng gật đầu, vẫn có thể chấp nhận được.
Nguyên Thị tiếp tục nói: “Nhưng ta cũng không biết sư phụ có để lại thủ đoạn gì khác cho hắn không”.
Sư phụ mà lão ta nói đương nhiên chính là Thần Nhất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...