Hậu Duệ Kiếm Thần
Cao thủ đứng thứ hai ở nhà họ Thần trước mắt, chỉ đứng sau Tộc trưởng.
Thần Tuyết muốn nói lại thôi, cô ta vốn định tiếp tục khuyên cho Thần Khởi đích thân ra tay, nhưng nếu lên tiếng vào lúc này thì cũng đồng nghĩa với việc đắc tội Thần Võ.
Hành động như thế quá ngu xuẩn.
Vì thế cô ta chỉ có thể im lặng.
Sau khi xuất hiện, Thần Võ lạnh lùng nói: “Một mình ta là đủ rồi”.
Thần Khởi cất lời: “Người này không đơn giản, đừng khinh địch, dẫn theo binh lính của nhà họ Thần đi, nếu phát hiện không đấu lại thì lập tức rút lui, đợi ta về”.
Dứt lời, ông ta dần biến mất.
Thần Võ cau mày, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Đương nhiên ông ta không thể cãi lệnh của Tộc trưởng trước mặt mọi người được.
Mọi người nhanh chóng giải tán, trong nhà họ Thần có mấy chục khí thế mạnh mẽ bay lên cao, biến mất ở nơi sâu trong tinh không.
Nơi nào đó, Thần Tuyết nhìn về phía tinh không xa xôi, trong mắt lộ vẻ lo lắng.
Cô ta biết quyết định của nhà họ Thần lần này có thể ảnh hưởng đến thịnh suy của cả gia tộc.
Nếu nhà họ Thần thành công thì nhà họ Thần có thể mượn quyển sổ kia đạt đến một tầm cao mới, còn nếu thất bại thì thực lực của nhà họ Thần có thể sẽ chịu ảnh hưởng nhất định, nhưng có lẽ vấn đề sẽ không quá nghiêm trọng…
…
Trong Đạo Thị.
Tại một tửu quán, Diệp Quân và Trấn Nam Tuyết ngồi đối diện nhau.
Trấn Nam Tuyết đang báo cáo với Diệp Quân công việc mở lại Đạo Thị trước mắt.
Diệp Quân nghiêm túc lắng nghe.
Qua một lúc lâu, Trấn Nam Tuyết cất quyển sổ trước mặt đi, sau đó nhìn về phía Diệp Quân: “Có hơn một trăm Đạo Thị đã mở ra lần nữa, trước mắt hiệu quả không tệ, hơn nữa chúng ta đã bắt đầu có lợi nhuận rồi”.
Nói đến đây, cô ta không nhịn được nở nụ cười.
Đây là lần đầu tiên cô ta hành động một mình từ sau khi rời khỏi Trấn tộc, vì thế cô ta rất cố gắng, mà cố gắng của cô ta đã có hiệu quả, trước mắt bản thân cô ta đã lãi hơn chục nghìn Tổ Nguyên rồi.
Mà đây chỉ mới là bắt đầu.
Diệp Quân cũng hơi vui vẻ, hắn cười nói: “Tạm thời không cần xây dựng thêm nữa, đợi sau khi ổn định toàn bộ Đạo Thị, chúng ta lại tiếp tục xây thêm”.
Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Ta hiểu, dục tốc bất đạt mà”.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Trấn tộc các cô có thái độ gì với ta?”
Bây giờ trong ba thế lực lớn, chỉ có Trấn tộc trong trạng thái hợp tác với hắn, còn hai nhà khác đã bắt đầu nhằm vào hắn, vì thế hắn muốn biết suy nghĩ chân thực của Trấn tộc này với hắn.
Nghe thấy câu hỏi của Diệp Quân, nụ cười trên mặt Trấn Nam Tuyết dần biến mất: “Lần này ta đến đây còn vì một chuyện, là Tộc trưởng của chúng ta muốn mời ngươi đến Trấn tộc?”
Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Đến Trấn tộc?”
Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng thế, có lẽ là muốn nói chuyện trực tiếp với ngươi”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Được”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...