Đương nhiên, nếu ông nội và cha cũng gia nhập, thì chắc chắn có thể càn quét tất cả.
Hắn biết rất rõ, cha và ông nội bây giờ chắc chắn không có hứng thú với những thứ này.
Diệp Quân lắc đầu mỉm cười, đang định xoay người rời đi, nhưng ngay lúc này, dường như cảm nhận được gì đó, hắn cau mày, xoay người nhìn lại, thời không cách đó không xa đột nhiên rung động, một luồng khí tức đáng sợ đang cuồn cuộn kéo tới.
Người chưa tới, khí tức đã tới!
Khu vực Cổ Hoang?
Diệp Quân lẳng lặng nhìn thời không, chẳng mấy chốc, thời không đột nhiên chậm rãi nứt lìa, ngay sau đó, một người đàn ông trung niên mặc chiếc áo bào rộng lớn từ từ bước ra.
Khi người đàn ông trung niên này bước ra, toàn bộ tinh không bắt đầu tan biến.
Sắc mặt Diệp Quân vẫn bình tĩnh.
Lúc này, Nhị Nha dẫn theo Tiểu Bạch xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, Nhị Nha thản nhiên nhìn người đàn ông trung niên, liếm kẹo hồ lô, ánh mắt cũng rất bình tĩnh.
Tiểu Bạch ngồi ở trên bả vai Nhị Nha nhìn người đàn ông trung niên, vung nắm đấm nhỏ, sau đó lại vỗ vai Nhị Nha.
Ý như muốn nói, muốn đánh nhau sao? Người ở bên cạnh ta đánh nhau rất giỏi đấy.
Sau khi người đàn ông trung niên bước ra, ông ta quan sát Nhị Nha và Tiểu Bạch, cuối cùng mới liếc nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân nói: “Nghe nói khu vực Cổ Hoang có bốn yêu vương, không biết ông là ai?”
Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Ta không phải yêu vương”.
Diệp Quân cau mày, trong lòng hơi khiếp sợ, thần tính của người trước mắt này ít nhất cũng đã đạt tới sáu phần, vậy mà không phải là yêu vương?
Hình như hắn đã đánh giá thấp khu vực Cổ Hoang rồi.
Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ta là yêu tướng Bắc Phong, thuộc hạ của Bắc Tề Vương, hôm nay ta tới đây là để lấy đầu của ngươi”.
Diệp Quân cười nói: “Đầu của ta ư?”
Người đàn ông trung niên gật đầu: “Đúng vậy”.
Diệp Quân cười ha hả: “Nếu ông có bản lĩnh thì tới đây mà lấy”.
Người đàn ông trung niên nói: “Đến ngay đây!”
Dứt lời, ông ta bước thẳng về phía trước một bước, đấm mạnh về phía Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn về phía Nhị Nha, Nhị Nha không có ý định ra tay.
Diệp Quân kéo vạt áo Nhị Nha, Nhị Nha bình tĩnh nói: “Quá yếu, ngươi tự giải quyết đi”.
Nói xong, cô bé đưa Tiểu Bạch trở lại bên trong Tiểu Tháp.
Khuôn mặt Diệp Quân cứng đờ.
Quá yếu ư?
Bất lực, Diệp Quân chỉ có thể đích thân ra tay, thân hình hắn rung chuyển, hóa thành một đạo kiếm quang giết về phía Bắc Phong.
Lần này, hắn không dùng kiếm Thanh Huyên!
Bởi vì hắn muốn xem thực lực thật sự của cường giả cảnh giới Thần Đạo có sáu phần thần tính là như thế nào.
Nhưng một khắc sau …
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...