Hậu Duệ Kiếm Thần

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân thắc mắc: “Tại sao?”

Trấn Nam Tuyết lắc đầu: “Không biết, chuyện này có hơi kỳ lạ, vì mệnh lệnh này không phải do yêu vương mà là yêu thần tự mình đưa ra. Dưới tình huống bình thường, Sơn Hải Giới vốn không đáng để yêu thần chú ý tới, vì Sơn Hải Giới hiện tại đã không thể bằng với Sơn Hải Giới trước đây…”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Thôi mặc kệ bọn họ, binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn”.

Trấn Nam Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, gật đầu: “Có lẽ Diệp công tử đã có cách đối phó rồi”.

Diệp Quân đang định đáp lời thì Trấn Nam Tuyết đột nhiên nhíu mày.

Diệp Quân hỏi: “Sao vậy?”

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Diệp công tử, đã có một vị yêu vương rời khỏi khu vực Cổ Hoang…”

Diệp Quân cười khẽ rồi nói: “Chúng ta đi thôi!”


Dứt lời, hắn dẫn theo Trấn Nam Tuyết và Trấn Lăng rời khỏi Tiểu Tháp, Diệp Quân nhìn về phía Trấn Nam Tuyết: “Việc mở lại Đạo Thị như thế nào sẽ do cô toàn quyền xử lý”.

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Được, ta phải trở về gọi một phải người đến giúp đỡ”.

Diệp Quân nói: “Chúng ta hôm khác gặp lại”.

Dứt lời hắn xoay người rời đi.

Sau khi Diệp Quân rời đi, Trấn Lăng trầm giọng nói: “Tỷ tỷ, Diệp công tử này không đơn giản đâu!”

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng là như thế”.

Trấn Lăng thoáng do dự, sau đó nói: “Hình như chúng ta không thể đại diện cho Trấn tộc…”

Hai người họ đều không phải Thế tử, vì thế thật ra cũng không có quá nhiều quyền phát biểu trong Trấn tộc, lần này sở dĩ phái bọn họ đến xử lý chuyện này một mặt là muốn rèn luyện bọn họ, còn có một lý do là Thế tử của Trấn tộc quá bận nên không có thời gian tới, nếu không gần như không thể đến lượt bọn họ.

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Ta biết, nhưng chúng ta muốn hợp tác với hắn thì chỉ có thể nói như thế thôi… Hơn nữa ta cảm thấy chắc là hắn cũng biết quyền phát biểu của chúng ta ở Trấn tộc cũng không lớn…”


Trấn Lăng hơi nghi ngờ: “Vậy vì sao hắn còn chọn hợp tác với chúng ta? Chẳng lẽ… hắn thích tỷ tỷ?”

Trấn Nam Tuyết ngại đến mức đỏ bừng mặt, thẳng tay đánh một cái lên đầu Trấn Lăng: “Biến!”

Trấn Lăng: “…”

Sau khi rời khỏi Đạo Thị, Diệp Quân đi tới một vùng tinh không.

Diệp Quân hơi tò mò nhìn cuối tinh không vô tận phía xa: “Mộc Nguyên tiền bối, thực lực hai tổ thú Âm Dương này thế nào ạ?”

Lúc trước hắn không đi thu phục hai con tổ thú Âm Dương này là vì thực lực của hắn vốn không đủ, nhưng bây giờ hắn cảm thấy đã gần đủ rồi.

Nhưng hắn vẫn khá tò mò với hai tổ thú Âm Dương này.

Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Đều có cấp bậc Thần Đạo, nhưng ta không biết là có mấy phần thần tính, vì đã rất lâu không gặp bọn chúng rồi”.

Diệp Quân chợt hỏi: “Ông và hai vị Thần Tướng cũng đạt tới cảnh giới Thần Đạo rồi nhỉ?”

Mộc Nguyên cười nói: “Đúng thế, đây là nhờ có sự giúp đỡ của Diệp công tử cả”.

Ba người họ đi theo Diệp Quân nên vẫn luôn tu luyện trong Tiểu Tháp, mà tu luyện mười năm trong Tiểu Tháp cũng chỉ tương đương với một ngày bên ngoài, không chỉ có thể còn có thể sử dụng thoải mái Tổ Mạch và Tổ Nguyên…

Cũng vì lý do đó nên ba người họ mới thăng cấp nhanh như thế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui