Hậu Duệ Kiếm Thần
Trấn tộc!
Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Có chuyện gì sao?”
Trấn Nam Tuyết chỉ vào cửa hàng nhỏ ở một bên: “Vào trong nói chuyện nhé?”
Diệp Quân ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu: “Được”.
Ba người tiến vào trong cửa hàng nhỏ, sau khi ngồi xuống, Trấn Nam Tuyết lấy một bầu rượu và ba cái chung ra, cô ta rót cho Diệp Quân một chung, sau đó cười nói: “Đây là tiên nhưỡng vạn năm của Trấn tộc ta, Diệp công tử nếm thử đi”.
Diệp Quân cũng không từ chối, hắn cầm chung rượu lên uống cạn, rượu vừa chảy xuống bụng, Diệp Quân đã có cảm giác như một ngọn lửa đang bốc cháy. Nhưng sau đó hắn cảm thấy hơi ngạc nhiên, vì hắn phát hiện tu vi của mình được gia tăng.
Có thể gia tăng tu vi!
Lúc này Trấn Lăng cất lời: “Rượu này được nấu từ Tổ Nguyên và các loại linh thảo linh quả quý giá, dù là cao thủ cảnh giới Thần Đạo uống vào cũng có thể gia tăng tu vi”.
Diệp Quân gật nhẹ đầu: “Đúng là quý giá”.
Trấn Lăng bình tĩnh nói: “Không quý giá gì, trong Trấn tộc chúng ta rượu này cũng chỉ là một thứ tầm thường… Dù là hạ nhân của Trấn tộc cũng có thể uống được”.
Diệp Quân hiểu ra, thì ra đến đây để khoác lác.
Diệp Quân chợt nói: “Nơi này quá sơ sài, không phù hợp để tiếp đón khách quý, chúng ta đổi sang một nơi khác trò chuyện đi”.
Dứt lời hắn lập tức đưa hai tỷ muội vào trong Tiểu Tháp.
Vừa tiến vào bên trong, sắc mặt hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết đã lập tức thay đổi.
Rõ ràng hai người đã phát hiện nơi này khác với bên ngoài.
Sắc mặt Trấn Nam Tuyết hơi nặng nề, cô ta cất lời: “Diệp công tử, thời gian trong tháp này…”
Diệp Quân gật đầu: “Mười năm trong tháp bằng một ngày bên ngoài”.
Nghe thấy thế hai tỷ muội nhìn nhau, trong lòng rung động không thôi.
Thấy hai chị em khiếp sợ như thế, Diệp Quân tỏ vẻ ngạc nhiên: “Sao thế, Trấn tộc các người không có thứ này à? Không thể nào?”
Hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết: “…”
Trấn Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân, hắn ta biết người này đang khoe khoang.
Diệp Quân lại nói: “Thay đổi thời gian đơn giản như thế… Trấn tộc… thật sự không có à?”
Nghe thấy câu này, sắc mặt hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết càng khó coi hơn.
Trấn Lăng trầm giọng nói: “Diệp công tử, thứ này rất phổ biến trong gia tộc các ngươi à?”
Diệp Quân gật đầu: “Không giấu diếm gì ngươi, đúng là rất phổ biến, thế hệ trẻ trong gia tộc chúng ta gần như mỗi người đều có một cái”.
Tiểu Tháp: “…”
Trấn Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Mỗi người một cái?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Trấn Lăng cười nhạt: “Diệp công tử có nói quá không đấy? Thần vật thế này dù nhìn khắp toàn bộ vũ trụ cũng rất hiếm có, mà nhà ngươi lại mỗi người có một cái? Ngươi nói khoác đúng không!”
Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Hiếm có? Lăng huynh nói sai rồi, ở nhà họ Dương chúng ta thần vật thế này thật sự chỉ là một thứ tầm thường, nếu ngươi không tin thì ta lại cho ngươi xem thứ khác”.
Trấn Lăng lập tức nói: “Ngươi mau lấy ra ta xem thử”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...