Nhị Nha nghiêm túc nói: “Ngươi không cảm thấy cô ta rất xinh đẹp à?”
Diệp Quân nhìn cô gái trong quan tài, đúng như lời Nhị Nha nói là thật sự rất đẹp… Không đúng, Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Nhị Nha: “Cô ta có đẹp hay không liên quan gì đến ta?”
Nhị Nha chớp mắt: “Ngươi có cần vợ không?”
Nét mặt Diệp Quân cứng đờ, ngươi đến để đưa vợ cho ta à? Ngươi đúng là tốt với ta quá…
Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Dù sao ngươi cũng có nhiều vợ như thế, thêm một người nữa đâu có sao”.
Diệp Quân đen mặt, hắn trừng Nhị Nha một cái, sau đó nhìn về phía cô gái trong quan tài: “Cô ta làm sao vậy?”
Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, cô bé cúi đầu nhìn cô gái trong quan tài, sau đó nói: “Có lẽ là bị phong ấn”.
Diệp Quân hỏi: “Các ngươi có thể giải trừ phong ấn cho nàng không?”
Nhị Nha nhìn về phía Tiểu Bạch, Tiểu Bạch chớp mắt tỏ vẻ nghi ngờ.
Nhị Nha hỏi: “Ngươi làm được không?”
Tiểu Bạch vung móng vuốt tỏ vẻ không rõ.
Nhị Nha nói: “Thử xem”.
Tiểu Bạch hơi do dự, sau đó nó nhìn về phía cô gái trong quan tài, đặt móng vuốt lên trán cô ta, một luồng linh khí thuần khí chảy vào trong cơ thể cô gái, nhưng ngay sau đó đã có một sức mạnh cường đại tuôn ra từ giữa chân mày của cô gái, khiến Tiểu Bạch lập tức bị đánh bay.
Nhị Nha nhanh tay nhanh mắt bắt lấy Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch vội vàng đi tới trước mặt Tiểu Bạch rồi hỏi: “Không sao chứ?”
Tiểu Bạch lắc đầu, sau đó chỉ trước ngực mình, trước ngực nó có một ngọc bội màu vàng, sức mạnh tản ra từ trong cơ thể cô gái khi nãy đã bị ngọc bội màu vàng này ngăn cản.
Thấy Tiểu Bạch không sao, Diệp Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm, hắn quay đầu nhìn cô gái trong quan tài, sắc mặt dần trở nên hơi nặng nề, có thể nhìn ra cô gái này có vẻ không đơn giản.
Lúc này, Thần Dã ở bên cạnh cũng nói: “Trong cơ thể cô gái này có một sức mạnh cực kỳ cường đại, sức mạnh này phong ấn cô ta cũng là bảo vệ cô ta”.
Diệp Quân đi tới trước quan tài, hắn nhìn cô gái bên trong, sau một hồi im lặng hắn lấy kiếm Thanh Huyên ra, kề kiếm ở giữa chân mày cô gái. Ngay lập tức sức mạnh cường đại kia lại xuất hiện lần nữa, nhưng lúc đụng phải kiếm Thanh Huyên sức mạnh kia lại rụt trở về như bị điện giật.
Diệp Quân điều động kiếm Thanh Huyên, những sức mạnh cường đại tràn vào trong cơ thể cô gái, dần dần, cô gái kia cau mày.
Thấy cảnh này Diệp Quân vội vàng điều động kiếm Thanh Huyên tiếp, không biết bao lâu trôi qua, cơ thể cô gái chợt run lên, sau đó vô số điểm sáng tản ra từ trong cơ thể cô ta.
Phong ấn đã được phá vỡ!
Lúc này, cô gái chậm rãi mở mắt ra.
Nhị Nha và Tiểu Bạch vội vàng đi tới, hai đứa nhóc tò mò nhìn chằm chằm cô gái.
Diệp Quân thu hồi kiếm Thanh Huyên, hắn nhìn cô gái kia. Trong mắt cô gái tràn đầy vẻ mơ hồi, một lúc lâu sau đó, cô ta nhìn về phía mấy người nhóm Diệp Quân nhưng không nói một lời.
Diệp Quân dò hỏi: “Cô nương?”
Cô gái nhìn về phía Diệp Quân, nhưng vẫn im lặng.
Diệp Quân nói: “Ngồi dậy nói chuyện một chút được không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...