Hậu Duệ Kiếm Thần
Đạo Thị.
Diệp Quân dẫn Vương Quân Như trở lại Đạo Thị, cũng phải chịu thôi, muốn trở về vũ trụ Thần Nhất thì chỉ có thể đi qua Đạo Thị này. Mà Diệp Quân cũng phát hiện Đạo Thị khá giống một trạm trung chuyển vũ trụ, có thể đi tới các vũ trụ thông qua nó.
Sau khi trở lại Đạo Thị, Diệp Quân phát hiện nơi này còn vắng vẻ hơn cả trước đây, chỉ có mấy cửa hàng còn mở.
Diệp Quân đi tới cửa hàng nhỏ nhà họ Chu kia, thấy Diệp Quân, ông lão chưởng quỹ thoáng sửng sốt, sau đó cười nói: “Diệp công tử”.
Diệp Quân hỏi: “Chưởng quản, gần đây Đạo Thị có xảy ra chuyện gì không?”
Ông lão im lặng.
Diệp Quân lấy mười Tổ Nguyên ra đặt lên quầy.
Ông lão cũng không từ chối, ông ta nhận lấy mười Tổ Nguyên rồi nói: “Có lẽ Đạo Thị sẽ không chịu bỏ qua”.
Sẽ không bỏ qua!
Diệp Quân gật đầu: “Ta cũng đoán trước được điều này rồi”.
Ông lão chưởng quỹ lại nói: “Bây giờ tốt nhất Diệp công tử không nên trở về vũ trụ Thần Nhất, vì theo ta biết, nhà họ Kỳ và mấy thần linh ở vũ trụ Thần Nhất đều đang chú ý đến cậu, nếu cậu trở về lúc này thì e rằng tình thế sẽ không ổn lắm”.
Nói đến đây, ông ta thoáng chần chừ, sau đó tiếp tục: “Nhà họ Kỳ vẫn luôn không ra tay với Đạo Thị có lẽ là vì đang điều tra lai lịch của cậu, nếu để bọn họ điều tra ra rồi, có lẽ bọn họ sẽ lập tức ra tay”.
Diệp Quân gật đầu: “Cảm ơn”.
Sau đó hắn đứng dậy rời đi.
Nhìn Diệp Quân rời đi, trong mắt ông lão chưởng quỹ lộ vẻ tò mò, thật ra ông ta cũng rất tò mò về thân phận của Diệp Quân, nhưng ông ta cũng không điều tra ra được.
Quá bí ẩn.
Sau khi rời khỏi cửa hàng nhà họ Chu, Diệp Quân đi tới trước trận pháp dịch chuyển đi đến Sơn Hải Giới, sau khi cho vào một Tổ Nguyên, hắn tiến vào trong trận pháp, chỉ trong nháy mắt hắn đã đi đến Sơn Hải Giới một lần nữa.
Tìm con chiến thú kia!
Diệp Quân chậm rãi nhắm hai mắt lại: “Thiên Thiên, muội có thể cảm nhận được sự tồn tại của con chiến thú kia không?”
Ngao Thiên Thiên im lặng một lúc rồi nói: “Đi về hướng bên phải đi”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó biến thành một tia kiếm quang bay lên cao.
Diệp Quân vừa mới ngự kiếm bay lên, xung quanh đã có vô số yêu thú gầm thét, những khí thế yêu thú đáng sợ kéo về phía hắn.
Diệp Quân nâng tay chém một kiếm.
Xoẹt!
Vô số khí thế yêu thú lập tức bị chém tan.
Phải biết rằng hiện tại hắn đang cầm kiếm Thanh Huyên trong tay, chưa nói đến việc đây chỉ là khí thế của yêu thú, dù bản thể của chúng có ở đây cũng không đỡ được chiêu kiếm này của hắn.
Diệp Quân thế như chẻ tre, nhanh chóng đi vào sâu trong một ngọn núi lớn.
Oanh!
Lúc này, một chiến ý đáng sợ đột nhiên phóng lên cao từ sâu trong ngọn núi, chiến ý này khiến cho Diệp Quân phải dừng lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...