Hậu Duệ Kiếm Thần
Roẹt!
Cột trụ màu máu đã bị chém vỡ.
Sức công phá thực sự quá mạnh.
Nhìn thấy cảnh này, ông lão phía xa một lần nữa cau mày: “Kiếm của ngươi…”
Ông ta còn chưa dứt lời, Diệp Quân đã lại biến mất một lần nữa.
Một luồng kiếm quang lóe lên.
Ông lão không lùi lại nữa mà tiến lên một bước rồi ấn điếu thuốc xuống, trong điếu lập tức có vô số tia sét màu máu phóng ra.
Lấy cứng đối cứng!
Ầm!
Những tia sét đó vừa tiếp xúc với kiếm Thanh Huyên đã vỡ tan ngay, cùng bị vỡ nữa còn có điếu thuốc của ông lão.
Ông ta lại lùi về phía sau, tránh được một kiếm nữa của Diệp Quân.
Diệp Quân dừng lại, nhìn ông lão: “Nếu ông tiếp tục chạy trốn thì không đánh được nữa đâu”.
Ông lão không vui bảo: “Ngươi có bản lĩnh thì đừng dùng kiếm này nữa”.
Diệp Quân nhìn chằm chằm ông ta: “Vậy ông tự giáng cấp xuống cảnh giới Thiên Quân đi?”
Khóe miệng ông lão hơi giật giật.
Lúc này trong lòng ông ta hơi kinh hãi, bởi vì ông ta không ngờ kiếm của Diệp Quân lại đáng gờm đến mức này, thực sự thuộc loại “không thể công phá”.
Hơn nữa cảnh giới kiếm đạo của Diệp Quân còn không yếu, kết hợp hai yếu tố lại, dù là ông ta cũng phải tạm thời tránh né.
Kiếm này thật sự không thể tiếp xúc.
Điếu thuốc trong tay ông ta là thần bảo siêu cấp, thế nhưng lúc này lại dễ dàng bị chém vỡ thành từng mảnh như thế.
Thực sự quá khó tin.
Diệp Quân hỏi: “Có đánh nữa không?”
Ông lão nhìn Diệp Quân, im lặng không nói.
Ông ta phải thừa nhận một sự thật là ông ta không thể làm gì được thanh niên cầm thần kiếm trước mặt này, đương nhiên hắn cũng không làm gì được ông ta.
Ông ta chưa bao giờ nghĩ rằng một thanh kiếm mà lại có thể đáng sợ đến mức này.
Ông lão hơi buồn bực bảo: “Chúng ta nói chuyện tiếp đi”.
Nói xong ông ta phất tay áo, hai người lại quay về quán rượu nhỏ đó.
Hai người ngồi đối diện nhau.
Diệp Quân cất kiếm Thanh Huyên đi sau đó đứng dậy: “Ta thấy chúng ta không cần phải nói thêm gì nữa đâu”.
Nói xong hắn quay người rời đi.
Ông lão đột nhiên lên tiếng: “Nói về Chúng Thần Điện, nói về nhà họ Kỳ thì sao?”
Diệp Quân dừng lại, hắn quay người nhìn ông lão, ông lão lại lấy ra một điếu thuốc khác, bỏ vào đó một ít lá thuốc: “Đạo Thị của ta với ngươi, nói một cách nghiêm khắc thì không có ân oán sinh tử nào không thể hóa giải, nhưng Chúng Thần Điện và nhà họ Kỳ với ngươi thì khác, nhất là Chúng Thần Điện, bọn chúng đã chờ ngươi ở ngoài, chuẩn bị cho một cuộc tiến công lớn rồi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...