Hậu Duệ Kiếm Thần

Thấy Diệp Quân cất Tổ Nguyên đi, Huyền Âm lập tức nở nụ cười rồi nói: “Diệp công tử, ngươi cần gì đều có thể liên hệ với ta bất cứ lúc nào”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Huyền Âm cười khẽ, không nói gì nữa mà xoay người rời đi.

Sau khi Huyền Âm đi, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, hắn mở lòng bàn tay, một thanh kiếm ý xuất hiện trong tay hắn. Ngay sau đó, hắn biến thành một tia kiếm quang bay lên cao.

Tiếp tục tu luyện!

Khoảng thời gian này hắn mượn sức mạnh phong ấn rèn luyện bản thân, mang đến hiệu quả vô cùng rõ rệt, hiện tại thực lực của hắn đã mạnh hơn trước đó không chỉ gấp mấy lần.

Dù hắn chỉ có cảnh giới Đế Quân nhưng bây giờ hắn muốn giết một cao thủ cảnh giới Thiên Quân là chuyện quá đơn giản, hơn nữa còn là dưới tình huống có phong ấn Thần Nhất.

Nếu không có phong ấn áp chế thì Thiên Quân chẳng là gì trước mặt hắn cả.


Còn về Tổ Cảnh thì hắn vẫn chưa rõ, vì hắn chưa từng chiến đấu với cao thủ cấp bậc Tổ Cảnh bao giờ.

Mục đích của hắn bây giờ rất đơn giản, đó là mượn sức mạnh phong ấn này không ngừng rèn luyện kiếm đạo và kiếm ý của mình, đặc biệt là kiếm ý vô địch. Từ sau khi kiếm ý vô địch của hắn lột xác nó vẫn luôn không ngừng trở nên mạnh hơn.

Hắn cũng muốn xem thử kiếm ý vô địch này sẽ tăng lên đến mức độ nào.

Ngoài hắn thì mấy người Diệp An, Ngao Thiên Thiên và Mộc Nguyên cũng tiến bộ rất nhanh, đặc biệt là Diệp An. Hắn phát hiện thiên phú tỷ tỷ của mình đúng là yêu nghiệt đến mức đáng sợ. Bây giờ cô ấy đã đạt tới cảnh giới Thiên Quân, không những thế mà cô ấy còn chuẩn bị đột phá Tổ Cảnh!

Việc này khiến hắn hơi xấu hổ!

Ngao Thiên Thiên cũng tiến bộ rất nhanh, bây giờ đã là cảnh giới Thiên Quân rồi.

Thật ra nếu hắn tập trung đột phá cảnh giới, muốn đạt tới cảnh giới Thiên Quân cũng không phải chuyện gì khó. Dù sao bây giờ hắn cũng có Tổ Mạch trong người, có đủ Tổ Nguyên. Hơn nữa công pháp tu luyện của hắn cũng là cao cấp nhất thế gian, nhưng mục tiêu của hắn không phải cảnh giới mà là kiếm đạo và kiếm ý.

Trước đây cũng vì quá theo đuổi cảnh giới mà hắn đã bỏ quên cảnh giới kiếm đạo và kiếm ý, mãi đến lúc kiếm đạo và kiếm ý bị đình trệ.


Bây giờ hắn muốn rèn luyện kiếm đạo và kiếm ý của mình đến mức tối đa!

Cứ thế, Diệp Quân lại bắt đầu bay lên cao hết lần này đến lần khác trong dãy núi…

Tu luyện ở đây cũng giống như tu luyện mang vật nặng, vì thế kiếm đạo và kiếm ý của Diệp Quân tiến bộ rất nhanh, đặc biệt là kiếm ý vô địch của hắn, bây giờ một kiếm ý mà hắn tuỳ ý ngưng tụ ra cũng chứa đựng sức mạnh huỷ diệt đất trời.

Vì thế dù cảnh giới của hắn không cao bằng Diệp An nhưng khi thật sự giao thủ, Diệp An cũng không thể giành được lợi thế.



Bên ngoài động thiên Thần Nhất.

Khi nhận được tin của mấy người nhóm Mạt Tiều, mấy người Mạt Thiên Đô cũng thở phào nhẹ nhóm. Chỉ cần Võ Tông này đồng ý giúp đỡ thì mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều.

Trần Du ở một bên chợt nói: “Ta muốn tự mình đi vào Tuế Nguyệt trường hà một chuyến”.

Mạt Thiên Đô quay đầu nhìn về phía Trần Du, Trần Du trầm giọng nói: “Ta muốn xem thử rốt cuộc thế lực đứng sau Diệp Quân này không đơn giản đến mức nào”.

Mạt Thiên Đô nhíu mày: “Chắc là không cần thiết đâu nhỉ?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui