Hậu Duệ Kiếm Thần
Nghe thấy lời của Trần Du, Mạt Thiên Đô cau mày, không nói gì.
Còn Tần Nguyên kia thì vội nói: “Hoạ không liên quan đến người nhà, hành động như thế có phải hơi quá đáng không?”
Trần Du hờ hững nhìn thoáng qua ông: “Vậy Tần gia chủ có cách nào không?”
Tần Nguyên nghiêm túc nói: “Ta cảm thấy chúng ta có thể chiêu hàng, chỉ cần chúng ta nói hợp lý, dùng tình cảm để thuyết phục, chắc chắn Diệp Quân kia sẽ biết điều, chủ động đưa truyền thừa của Thượng Thần ra”.
Nghe thấy lời của Tần Nguyên, Mạt Thiên Đô nhất thời nhíu mày, nói thật lão ta thấy rất ghét tên nguỵ quân tử Tần Nguyên này.
Cực kỳ dối trá!
Nếu không vì thực lực của ông già này không tệ thì lão ta thật sự muốn đập chết ông ta rồi.
Mẹ kiếp, Diệp Quân bị ngu à?
Còn chủ động đưa truyền thừa ra!
Nói chuyện không gắn não sao?
Chuyện đến nước này, chắc chắn Diệp Quân cũng hiểu dù hắn có đưa truyền thừa ra, chắc chắn bốn gia tộc Thần Linh cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
Diệt cỏ phải diệt tận gốc.
Trần Du chợt nói: “Nếu Tần huynh tự tin như thế, vậy không bằng để Tần huynh đi vào động thiên của Thần Nhất, khuyên Diệp Quân đầu hàng nhé?”
Tần Nguyên cười nói: “Nếu các người thấy yên tâm thì ta có thể đi thử”.
Trần Du im lặng.
Đương nhiên là ông ta không yên tâm, lỡ như người này đi vào giết Diệp Quân, một mình độc chiếm truyền thừa của Thần Nhất, vậy chẳng phải bọn họ lỗ nặng sao.
Mà Mạt Thiên Đô ở bên cạnh lại nói: “Ta thì không ngại, Tần huynh có thể tiến vào trong động thiên của Thần Nhất bất cứ lúc nào”.
Tần Nguyên nhìn về phía Mạt Thiên Đô: “Thật sao?”
Mạt Thiên Đô gật đầu.
Tần Nguyên cười to, sau đó nhìn về phía Trần Du bên cạnh.
Trần Du cau mày nhìn Mạt Thiên Đô, không hiểu ý lão ta.
Mạt Thiên Đô không giải thích mà nhìn về phía Tần Nguyên: “Vương Tông chết ở trong động thiên của Thần Nhất, mấy chục nghìn cao thủ của Vương tộc cũng chết cùng lão ta, nếu Tần huynh thật sự không sợ thì có thể đi vào ngay bây giờ, chúng ta không có ý kiến gì cả”.
Nụ cười trên mặt Tần Nguyên dần biến mất.
Đương nhiên thực lực của ông ta không mạnh hơn Vương Tông là bao, ngay cả Vương Tông cũng chết ở trong đó, chuyện này chắc chắn không đơn giản như thế.
Tiến vào đó, có lẽ có cơ hội độc chiếm truyền thừa của Thần Nhất, nhưng cũng có thể sẽ chết bên trong.
Thấy Tần Nguyên không nói gì thêm, Mạt Thiên Đô thu hồi tầm mắt, sau đó nhìn về phía Triệu Thiên Kích vẫn luôn không nói gì: “Ngươi có ý kiến gì không?”
Triệu Thiên Kích im lặng.
Mạt Thiên Đô nói: “Nếu ông nội của ngươi dám giao quyền cho ngươi thì chứng minh ngươi không phải một kẻ tầm thường, đừng nhún nhường trước chúng ta, vì như thế chỉ khiến ngươi trông rất ngu ngốc mà thôi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...