Hậu Duệ Kiếm Thần

Đây là một báu vật siêu cấp ở thời đại Thần Nhất, lúc trước Chúng Thần tranh giành đến vỡ đầu chảy máu vì nó, mà bây giờ thiếu niên này nói không cần là không cần.

Nữ phu tử nhíu chặt mày, nói thật, bà ấy thấy khá khó hiểu.

Mà Diệp Quân thật sự đi rồi, không phải cố ý giả vờ.

Sau khi Diệp Quân rời khỏi phòng học, đi chưa được lâu thì một sức mạnh bí ẩn chợt bao phủ lấy hắn, sau đó, tu vi của hắn lập tức bị phong ấn.

Không có thần ấn, sức mạnh phong ấn do Thần Nhất để lại lại xuất hiện một lần nữa.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn xung quanh, thật ra hắn đã hiểu ý đồ của Thần Nhất, Thần Nhất phong ấn nơi này, còn chỉ nhằm vào người tiến vào từ bên ngoài với mục đích rất đơn giản, là không muốn người ngoài đến làm phiền người nơi này, đây có thể xem là một cơ chế bảo vệ.

Diệp Quân đã muốn rời đi, vì hắn phát hiện những nguỵ thần kia không hề bị áp chế ở nơi này, như thế một khi nguỵ thần đến gây chuyện với hắn thì hắn sẽ rất thiệt thòi, vì hắn không chỉ phải đối phó với nguỵ thần mà còn phải đối phó với phong ấn mà Thần Nhất để lại nữa.

Vì thế rời đi là sự lựa chọn tốt nhất.

Mà vào lúc Diệp Quân lựa chọn rời đi, thời không cách hắn khá xa chợt rung động, sau đó có một trăm người đồng loạt xuất hiện.


Thấy cảnh này, Diệp Quân cau mày.

Người dẫn đầu là một ông lão mặc áo đào sĩ màu xanh da trời, tay cầm một cây phất trần, để râu bạc dài, dáng vẻ rất giống thần tiên.

Cách không xa bên cạnh ông lão còn có một cô gái váy trắng.

Cô gái này chính là Tần Tuyết.

Tần Tuyết nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói một lời.

Ông lão dẫn đầu chợt cười khẽ: “Vị đạo hữu đến từ bên ngoài này, lão đạo sĩ là Tông chủ của Vũ Hoá Tông, lần này tìm đến đạo hữu là muốn làm quen đạo hữu, mọi người trở thành bạn”.

Diệp Quân cười to: “Làm bạn?”

Ông lão gật đầu: “Đúng thế”.

Nét mặt Diệp Quân hơi kỳ lạ.


Ông lão cười nói: “Nếu ta đoán không lầm sỡ dĩ đạo hữu đi vào từ bên ngoài là vì tránh truy sát đúng không?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừm”.

Ông lão cười tươi: “Đạo hữu, nếu đã đến thì phải yên ổn, nếu đạo hữu không ngại thì có thể gia nhập Vũ Hoá Tông của ta”.

Gia nhập Vũ Hoá Tông!

Nghe thấy lời của ông lão, mọi người bên cạnh ông ta đều ngạc nhiên.

Đặc biệt là Tần Tuyết kia.

Tần Tuyết nhìn ông lão bên cạnh bằng nét mặt nghi ngờ và khó hiểu.

Không phải lần này đến để giết người đoạt báu vật à?

Sao lại thành chiêu hàng rồi?

Diệp Quân nhìn ông lão, cũng cảm thấy hơi bất ngờ.

Ông lão nói tiếp: “Nếu đạo hữu đồng ý gia nhập Vũ Hoá Tông của ta thì ngoài chức vị Tông chủ, tất cả vị trí ở Vũ Hoá Tông đạo hữu đều có thể chọn”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui