Diệp An khẽ gật đầu: “Được”.
Nghe Diệp An nói vậy, tội nữ và Mộc Nguyên lắc đầu cười, Diệp An cũng không khách khí gì cả.
Mộc Nguyên nghĩ nhiều hơn chút, theo ông ta thấy, mặc dù những thần bảo trước mắt rất quý giá, nhưng hai tỷ đệ này không hề coi trọng.
Nói cách khác, hiểu biết của hai tỷ đệ này vô cùng rộng lớn.
Sau khi Diệp Quân rời khỏi Tiểu Tháp, Mộc Nguyên xuất hiện trước mặt hắn, trầm giọng nói: “Cậu Diệp, chúng ta có thể đi thu phục hai tổ thú Âm Dương, sau khi thu phục xong, còn có một số thần tướng…”
Diệp Quân hỏi: “Thực lực của ta so với hai tổ thú Âm Dương thế nào?”
Mộc Nguyên do dự nói: “Chắc là… kém hơn chút”.
Diệp Quân cười nói: “Mộc Nguyên tiền bối, thực lực của ta yếu hơn chúng, ông nghĩ chúng sẽ đi theo ta sao?”
Mộc Nguyên trầm giọng: “Cậu có thần ấn, bọn chúng…”
Diệp Quân lắc đầu: “Thực lực của ta yếu, cho dù bọn chúng đi theo ta thì cũng không thành tâm, mà chỉ vì thần ấn, điều này chẳng có ý nghĩa gì cả, vì vậy ưu tiên hàng đầu của ta bây giờ là nâng cao thực lực, chứ không phải tìm trợ thủ. Nếu ta đủ mạnh, thì bọn chúng mới tình nguyện đi theo ta. Nếu ta không đủ mạnh thì bọn chúng đi theo ta cũng vô nghĩa. Hơn nữa, bây giờ đi tìm chúng, chắc chắn sẽ rò rỉ tin tức, một khi mọi người biết ta có được truyền thừa của Thần Nhất, ta sẽ bị truy sát”.
Không phải là không thể có ngoại vật hay ngoại lực.
Mà bản thân mới là cốt lõi.
Điều hắn nên làm bây giờ không phải là đi tìm người giúp đỡ, sau đó lập tức khiêu chiến với những vị thần kia, mà là nâng cao thực lực của bản thân.
Một ngày nào đó, khi hắn đủ mạnh, chỉ cần nói một tiếng, những thuộc hạ trung thành của Thần Nhất năm xưa sẽ đến dựa dẫm, cho dù không tới thì cũng không thành vấn đề đối với hắn.
Nghe Diệp Quân nói vậy, Mộc Nguyên nhìn hắn, trong lòng hơi kinh ngạc.
Nếu người bình thường có được truyền thừa của Thần Nhất, chắc chắn sẽ không chịu bôn ba khắp nơi. Nhưng cậu Diệp trước mắt vẫn rất bình tĩnh, nhìn nhận bản thân một cách rõ ràng, phải nói rằng thật hiếm có.
Bởi vì ông ta biết, cho dù bây giờ Diệp Quân đi thu phục những quân tướng trước đây của Thần Nhất thì những người đó cũng sẽ không khuất phục, thậm chí còn có tư tưởng khác, dù sao thực lực hiện giờ của Diệp Quân cũng chưa đủ mạnh.
Mộc Nguyên thu suy nghĩ lại, nói: “Là ta chưa suy nghĩ thấu đáo”.
Diệp Quân cười nói: “Mộc Nguyên tiền bối, ông vào Tiểu Tháp tu luyện đi”.
Mộc Nguyên gật đầu, ông ta trở lại Tiểu Tháp, ông ta có thân phận đặc biệt, ở ngoài rất dễ bị lộ.
Diệp Quân nhìn tội nữ, tội nữ trầm giọng nói: “Ngươi thật sự không cùng ta trở về Tội Giới sao?”
Cô ta vẫn hy vọng Diệp Quân sẽ cùng mình trở về Tội Giới, chỉ cần Diệp Quân lộ diện thì sẽ là một chuyện có ích cho Tội Giới.
Diệp Quân lắc đầu.
Tội nữ định nói tiếp nhưng Diệp Quân đã bình tĩnh lên tiếng: “Ta biết cô nghĩ gì, cô muốn thay đổi Tội Giới, nhưng cô phải hiểu, chuyện này không hề đơn giản như vậy, đặc biệt là khi ta chưa hiểu rõ về vị thần kia của Tội Giới, vì vậy, bây giờ vẫn chỉ có thể làm như bình thường”.
Tội nữ ngẩng đầu nhìn Diệp Quân: “Ta phải đợi ngươi bao lâu?”
Diệp Quân nói: “Lúc nào nên ra tay thì ta sẽ ra tay”.
Tội nữ suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Ta nghe theo ngươi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...